Viên kẹo thứ sáu mươi
Bây giờ đầu óc của Giang Dịch không nghĩ được gì cả.
Trong lòng anh chỉ còn lại một suy nghĩ như thế này, mẹ nó, sao cái tiếng “anh trai” này của cô nghe “nguy hiểm” thế nhỉ.
Trái cổ của anh cuộn lên cuộn xuống.
Lời muốn nói cứ nghẹn lại nơi cổ họng, không nói ra được.
Mà Thư Điềm, hình như là cô chẳng hề muốn hỏi ý anh.
Cái câu hỏi “được không” mà cô vừa mới hỏi ấy, nếu nghĩ kỹ lại thì mới thấy, cơ bản thì đó không phải là giọng điệu muốn hỏi ý anh, mà là giọng điệu thông báo, thông báo rằng… Này, em sắp hôn anh rồi đó.
Anh không trả lời, nhưng cô đã “hành động” rồi.
Cô gái nắm lấy tay anh, ngón tay cô ấm nóng và mềm mại. Giang Dịch trông thấy cô cười, đặt tay ngay ngắn, rồi lại nắm lấy tay anh, mu bàn tay anh được đặt hướng lên trên.
Rồi sau đó, đôi môi cô nhanh chóng đặt lên mu bàn tay của anh.
So với bàn tay cô thì cảm giác này mềm mại hơn cả.
Còn hơi ẩm ướt nữa.
Rõ ràng là cảm giác có hơi lạnh, nhưng vùng da ấy như đã bị đốt cháy đi rồi, chẳng hiểu sao cứ có cảm giác như thiêu như đốt.
Nhịp tim và hô hấp của Giang Dịch cùng ngừng lại.
Rất hiếm có khi nào anh có cảm giác giống như cảm giác hiện giờ, trong mười mấy năm qua, tổng cổng chỉ có hai lần mà thôi.
Là cảm giác, dù đã đánh nhau mệt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3506589/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.