Trong căn phòng, ánh sáng ấm áp xuyên qua chao đèn, chiếu lên người thiếu niên đang tuỳ ý đứng nơi đó, đôi mắt đen láy tràn ngập khát vọng với tri thức.
Ban đầu, lúc nghe thấy giọng điệu của Giang Dịch, Giang Ngôn nghĩ, chắc hẳn đí là một bài kiểm tra đọc hiểu hoặc một đề văn khó nhằn nào đó mà anh không biết làm, mặc dù anh ấy hơi ngạc nhiên khi thấy Giang Dịch bắt đầu giải đề, nhưng dù sao thì, đó cũng là một điều tốt mà.
Kết quả là không phải.
Hai câu này… Tất nhiên là anh ấy hiểu nó có nghĩa là gì.
Giang Ngôn nhìn tờ giấy trong tay, bị giục một lần rồi nhưng anh ấy vẫn chưa mở miệng.
Đầu tiên, đây không thể là do Giang Dịch viết ra được.
Thậm chí là, anh còn chẳng hiểu nó có nghĩa là gì nữa mà.
Cho nên, chắc chắn là có ai đó đã viết nó cho anh.
… Là ai viết nhỉ?
Giang Ngôn xoay người, đi đến bên giường rồi ngồi xuống mép giường, Giang Dịch cũng đi đến đó rồi đứng bên cạnh anh ấy.
Có vài suy nghĩ lướt qua trong đầu Giang Ngôn, anh ấy tự hỏi, không biết mình nên hỏi trực tiếp hay dùng cách vòng vo, sau mấy giây, anh ấy từ bỏ cách thứ hai, trực tiếp hỏi em trai mình: “Đây… là do người khác nói với em hả?”
“…”
Nhân vật trong trò chơi nói với anh, cũng coi như là đúng nhỉ?
Giang Dịch gật gật đầu: “Vâng.”
Bấy giờ, tâm tình Giang Ngôn chợt trở nên phức tạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3476977/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.