Văn Nhân Nhất theo sau Giang Dịch, đến sân bóng rổ thì dừng lại. 
Xem ra là anh Dịch đang muốn đi thẳng về lớp, không biết là do bị anh ai đó kích thích, hay là do anh muốn quay về để chơi tiếp cái trò yêu đương ngọt ngào nữ tính kia nữa. 
Trò chơi đó quá đáng sợ, cũng vì tò mò mà khi về nhà, cậu ta có chơi thử một, hai lần, nhưng cuối cùng thì cậu ta cũng chỉ đành phải bỏ cuộc, còn Giang Dịch – một người nổi tiếng là lạnh lùng vô cảm, ấy thế mà anh lại có thể chơi lâu đến vậy, đúng thật là… 
Thực sự là cậu ta cũng không biết phải nói gì hơn nữa. 
Bên phải là sân bóng rổ, có một vài bạn nam trong lớp đang chơi, dù kỹ năng chênh lệch nhiều nhưng niềm vui vẫn vô cùng trọn vẹn. 
Lúc đầu Văn Nhân Nhất cũng muốn chơi cùng với bọn họ lắm, nhưng cậu ta còn chưa kịp bước vào sân bóng rổ, thì đã nhìn thấy một bóng người trông hơi quen mắt, nên vô thức quay đầu lại để nhìn kỹ hơn. 
Ngay hướng mà ban nãy Giang Dịch khuất bóng, đang có một cô gái đứng ở đó. 
Trường trung học trực thuộc là một trường “mạnh về gạo bạo về tiền”, nên trường của bọn họ tương đối chú trọng vào phương diện mỹ quan, giữa hè, khuôn viên trường được bao trùm bởi một màu xanh um tùm của cây cối, mọi con đường đều được tu sửa, vô cùng rộng rãi và bằng phẳng. 
Cô gái có vóc người nhỏ nhắn. 
Sao trông có vẻ hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ngot-nhat-tren-doi/3464204/chuong-20.html