Tôi nhìn ông già trước mắt với vẻ khó tin.Thấy tôi như vậy, ông liền nói tiếp:
"Có vẻ lời tôi nói hơi khó tin.Nhưng cậu chủ cứ yên tâm.Tôi đến đây một phần để giúp công việc nhà cho cậu,một phần khác là sẽ huấn luyện cậu chủ trở nên mạnh hơn.Tôi nghe nói hồi trước cậu đánh thua tên Hổ Ca."
Tôi nhìn ông ấy rồi cũng bèn đáp:
"Đúng vậy!Dù tôi đã cố hết sức nhưng lại không thể đánh bại được hắn."
"Cậu chủ yên tâm.Tôi sẽ huấn luyện cậu mạnh hơn nữa.Không chỉ vượt qua hắn ta mà còn vượt qua cả cha cậu hồi xưa.Cậu thật sự là một thiên tài.Tuy không học võ nhưng thể chất cậu vô cùng tốt,tương lai sẽ vô cùng mạnh."
"Thật sao?"
"Đúng vậy.Tôi hồi xưa dù gì cũng là một trong những đại tướng.Đã từng mang lại rất nhiều chiến tích cho Việt Nam hồi xưa.Sau khi xuất ngũ thì tôi đã trở thành quản gia của Gia đình ngài."
"Vậy thì mong ông sẽ giúp tôi và Thằng Hạo mạnh hơn nữa.Giống như ông ngày xưa vậy."
Nói xong tôi quỳ xuống bái sư.Thấy tôi vậy thằng Hạo cũng quỳ theo.
"Hai người cứ đứng lên đi.Không cần phải trịnh trọng như vậy đâu.Vốn dĩ tôi đến đây cũng là để giúp cho hai người mà.Cậu chủ và cậu Hạo đã ăn gì chưa để tôi chuẩn bị đồ ăn cho hai người."
"Dạ tui con đều ăn hết rồi ông không cần chuẩn bị cho hai đứa con đâu."
"Vậy cậu chủ và cậu Hạo hãy đánh răng rữa mặt và đi ngủ đi.Mai tôi sẽ bắt đầu huấn luyện cho hai người."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-lai-la-nu-than/3601025/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.