"Cuối cùng cũng được giải thoát rồi chân tao mệt rả cả ra!"
Thằng Hạo vừa nói vừa quơ tay múa chân,tỏ ra vẻ vô cùng mệt mỏi.Mà cũng đúng thôi đứng hết 3 tiết liền khiến chúng tôi vô cùng là đau chân.Nhưng tôi không muốn tốn thêm thời gian đứng dưới đây nữa.Thời gian thi giữa kì sắp tới khiến ai cũng lo chạy đôn chạy đáo.Mà chúng tôi đã tốn 3 tiết liền dưới đây đã làm chúng tôi bất đi không mất bao nhiêu bài học.Thấy vậy tôi cũng liền giục nó nhanh lên.
"Nhanh lên mày!"
Tôi và nó liền chạy ào lên lớp.Thấy tôi vào lớp Trà My cũng đỡ lo lắng hơn.Tôi vừa ngồi xuống Trà My liền hỏi:
"Các cậu bị phạt có mệt lắm không?Nãy bài cậu tớ với Tô kỳ đã chép dùm rồi nhá!Có gì tý ra về các cậu nếu rãnh thì qua nhà tớ.Tớ sẽ hướng dẫn những phần hôm nay đã dạy cho nha!"
Vừa nói cô ây vừa cười.Nụ cười cô ấy như một liều thuốc vậy.Nó đánh tan mọi sự mệt mỏi nãy giờ của tôi.Càng nhìn cô ấy tôi lại càng ngẫn ngơ.
"Diệp Thiên! Diệp Thiên! Cậu bị sao vậy?Không khỏe chỗ nào hả?"
Vừa nói cô ấy vừa lay người tôi.Tay cô ấy vừa trắng lại vừa mềm mại nó.Chạm vào da thịt tôi khiến tôi vô cùng dễ chịu.Đến khi cô ấy đưa tay lên vẫy vẫy trước mặt tôi.Tôi mới chợt tỉnh lại.
"À!Mình không có gì đâu.Mình có chuyện suy nghĩ vu vơ tý á mà."
"Có chuyện gì thì cũng nhớ giữ gìn sức khỏe á nha! Mà nãy giờ tớ nói gì cậu còn nhớ không vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-lai-la-nu-than/3601023/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.