Tịch Y cũng không có ý định sẽ đi theo đám con trai này, nhưng Nhậm Minh dai còn hơn đỉa đói. Cậu ta trực tiếp đẩy cô về phía phòng mình. Hàn Tử Đằng vẫn còn đang chán nản, vừa liếc nhìn về phía cửa hai mắt đã sáng rực lên như mèo thấy mỡ. Nhậm Minh đẩy cô vào phòng rồi ấn cô ngồi xuống. "Nào nào, chúng ta chơi bài nhé, nhiều người như thế này...", Nhậm Minh đang ngẫm xem chơi thế nào mới đủ cho chín người ở đây,"Chơi bài cào* nhé, người thắng sẽ được quyền hỏi người thua, hành động hay sự thật." "Không cho phép bỏ cuộc giữa chừng.", Cậu bạn bên cạnh bắt đầu loại bỏ những con J Q K, cười cười lên tiếng. *Bài cào: Nói nôm na dễ hiểu thì nó giống như chơi ba cây. Từ A đến 10, ví dụ bốc được con 1 2 3 thì tổng điểm sẽ là 6. Ai cao điểm hơn sẽ thắng. Vượt quá 10 điểm thì tính điểm là con số cuối cùng. Ví dụ như tổng điểm là 12 sẽ được tính là 2 điểm. Nói rồi bắt đầu trộn bài rồi chia đều. Hàn Tử Đằng không biết đã ngồi bên cạnh cô từ lúc nào. Chín người quây thành một vòng tròn, ngồi bên trái cô là Hàn Tử Đằng, còn bên phải lại là học tỷ Hạ Đình. Lần đầu tiên lên bài, Hàn Tử Đằng may mắn được ba con 2 3 5, tổng cộng 10 điểm. Tịch Y may mắn được 6 điểm, chỉ cao hơn người thua cuộc là Nhậm Minh, cậu ta xui xẻo thế nào bốc phải ba con A. Nhìn bài mình xong, cậu ta lao lên bóp cổ người vừa chia bài, lắc lắc bảo cậu ta trộn bài không kĩ. Hàn Tử Đằng cũng không phải dạng thư sinh hiền lành dễ bắt nạt. Anh nhếch mép cười rồi ném cho cậu ta một cái bút dạ. Chỉ chỉ lên bụng,"Yêu cầu của tôi, múa bụng!!" Phụt...múa bụng?? Ý nói cậu ta phải khỏa thân trên vẽ lên bụng một cái mặt cười rồi đứng nhảy như còn loăng quăng? Nhậm Minh mặt mũi hết trắng lại đỏ. Cậu ta thầm than một tiếng, trước ánh mắt hứng thú của mọi người thì cầm bút dạ màu đỏ lên vẽ. Thấy cậu ta vẽ quá bé, mấy tên con trai xông vào đè cậu ta xuống, vẽ một cái mặt không thể tả nổi lên chiếc bụng trắng nõn hơi thừa thịt kia của cậu ta. Cuối cùng, Nhậm Minh khóc không ra nước mắt mà phải "trình diễn" một tiết mục đặc sắc. Mọi người nằm lăn ra cười bò. Nhưng lại có ba người vô cùng điềm tĩnh. Hạ Đình cười sặc sụa, vỗ tay liên tục lên đầu gối chứng tỏ cô đang rất cao hứng. Miệng nhỏ phát ra tiếng cười không dứt. Trái ngược với cô ta, hai người bên cạnh vô cùng điềm tĩnh. Lâm Triết Hạo vẫn giữ nụ cười ấm áp đó, híp mắt nhìn mấy học đệ chơi đùa. Tịch Y thì không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì. Ngồi yên lặng một bên ăn hạt dẻ. Hàn Tử Đằng thì căn bản không quan tâm đến cậu ta, anh thấy cô như con sóc nãy giờ cứ ăn hạt dẻ suốt liền khẳng định cô rất thích món này. Nhìn bàn tay trắng nõn với những ngón tay tinh xảo đẹp đẽ kia, anh mới vươn tay ra cầm lấy một nắm hạt dẻ chuyên tâm bóc. Bóc xong rồi thả hết vào tay cô. Tịch Y cũng không có ý không nhận. Đồ đưa đến mồm có ngu mới từ chối. Cô chẳng khách sáo mà ăn luôn. Cứ thế qua mấy hồi. Tịch Y có thắng hai lần và thua một lần. Thắng thì cô đưa ra yêu cầu hết sức là... ba chấm. Chuẩn phong cách học bá toàn năng. Cô bắt mọi người đọc thơ, làm toán. Đối với yêu cầu của cô, mọi người muốn khóc cũng không được mà cười cũng không xong. Tuy nhiên ở đây ai cũng là những phần tử ưu tú nhất cái trường Long Nhật, rất dễ dàng đáp ứng câu trả lời của cô. Còn lúc thua, mọi người sợ cô không thoải mái mà bỏ đi nên cũng đưa ra yêu cầu rất nhẹ nhàng. Bắt cô hát một bài. Ngoài sức tưởng tượng của họ, một người luôn lạnh lùng với mọi thứ như cô lại có một giọng hát rất ngọt ngào. Ngọt đến nỗi trái tim mọi người ở đây đều muốn mềm ra nước. Ván thứ mười ba, mọi người không những cảm thấy không chán mà còn càng hăng. Có những ông tướng "mặn" như thế kia thì yêu cầu đưa ra cũng hết sức là quỷ dị. Đến lần chia bài thứ mười ba, khi bài vừa đến tay Tịch Y, Hạ Đình đang nằm ở trên đùi Lâm Triết Hạo liền sáng mắt lên. Cô ta nhanh chóng lợi dụng thời cơ Hàn Tử Đằng đang bóc hạt cho Tịch Y, mà chính cô cũng đang chăm chú ăn thì liền duỗi tay, thần không biết quỷ không hay đánh tráo bài. Lâm Triết Hạo thấy thế thì cúi xuống,"Hạ Đình hư quá." Hạ Đình không những không chột dạ mà còn cười. Nụ cười như một ly rượu đỏ vừa nóng bỏng vừa hấp dẫn. Lật bài...Tịch Y thua, Hạ Đình thắng. Mọi người cũng chỉ "ồ' lên một tiếng. Chắc học tỷ cũng sẽ không làm khó cô đâu. Nhưng sự thực đã chứng minh, mọi người hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của cô gái quyến rũ trước mặt. "Tiểu Tịch Tịch, yêu cầu của chị là...", Cố ý kéo dài giọng ra, sau đó liền nói,"...Hãy hôn một người khác giới có trong phòng này." Dứt lời, cả phòng rơi vào trạng thái câm lặng. Không một tiếng động nào cả, chỉ có tiếng chim hót ở ngoài sân. Mọi người trợn mắt nhìn Hạ Đình. Học tỷ điên sao? Tính cách của hội trưởng ác quỷ, học tỷ chẳng nhẽ không biết sao? Không đúng, học tỷ là phó hội trưởng hội học sinh, đáng lẽ ra phải là người biết rõ tính tình của hội trưởng nhất chứ? Quả nhiên, sắc mặt Tịch Y khẽ đen lại. Nhưng sau đó lại trở về trạng thái ban đầu. Cô không muốn phá hỏng cuộc vui của mọi người. Ngay lúc Nhậm Minh đang chuẩn bị lên tiếng giải quyết bằng cách kết thúc trò chơi này, Tịch Y đã từ từ quay người. Nhắm ngay người đang cúi đầu ở bên cạnh chuyên tâm bóc hạt dẻ, đôi môi anh đào mềm mại tiến tới, đặt lên khuôn mặt chàng trai ấy. Rất lâu sau này, khi nhớ đến nụ hôn đầu của mình, anh đều dùng một từ để hình dung. Đó chính là "Sợ." Hành động của cô lúc đó...thực sự rất đáng sợ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]