Chương trước
Chương sau
Suy nghĩ bỏ luật lệ 1095 ngày đặt ra không lâu lại dập tắt. Nên nghĩ có nên hay không. Thì bỗng ngửi thấy mùi hương nồng nàn mê tỏa ra từ người cô ấy. Mùi hương sực nức mê hồn, làm khát vọng cố đè nén trong phút chốc lại bùng lên.
Soengjin từ từ cởi y phục. Bộ váy trượt khỏi người cô, để lộ làn da trắng như sứ không tì vết.
Bầu ngực đầy đặn, mịn màng, mềm mại như cánh hoa.Thật là quyến rũ!
Cậu ấy có thể cảm nhận được hơi thở của Yuna ngày càng gần càng nóng. Mức chịu đựng đã dồn lên não. Lập tức đặt đôi môi mình lên môi cô ấy.
Nụ hôn nồng nàn, say đắm làm Soengjin quên hết tất cả, mặc kệ mọi thứ. Anh từ từ tách môi cô ấy ra, tinh nghịch tiến sâu vào bên trong
Giờ khăc này, không gì có thể dập tắt được khát vọng muốn có được Yuna của cậu. Bàn tay nghịch ngợm vuốt ve thân hình mảnh mai, vòng eo thon thả đến nỗi dường như chỉ cần dùng sức thôi là có thể bẻ gãy.
Bởi thế nên mỗi lần ân ái, đè cô ấy dưới thân mình, cậu đều không dám dùng sức quá mạnh, luôn cố gắng dịu dàng nhất có thể để tiến vào người cô, sợ sẽ làm cô ấy đau...
Màn dạo đầu kết thúc, Soengjin bắt đầu tiến vào người Yuna, nghe thấy tiếng rên rĩ mê hồn của người con gái mà mình yêu, nhìn thấy sóng mắt đong đưa cùng dáng người nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp của cô thì cậu ấy hoàn toàn trở nên điên cuồng nhưng không tới nỗi mạnh bạo.
"Yuna! Tôi yêu cậu..."Soengjin chỉ muốn yêu cô, trong mọi khoảnh khắc thật không muốn dừng lại. 
Xương cốt Yuna như muốn rã rời, đầu óc trống rỗng không nghĩ ngợi được gì nữa. Cô nắm chặt gối, cố nén tiếng rên nhưng không thể " Ah " Cảm giác nó...
" A a a! " Hơi thở gấp gáp, tiếng rên rỉ nóng bỏng không thể nào ngừng lại.
" Yuna, tôi yêu cậu rất nhiều! "Cậu khom người người xuống nói nhỏ vào tai cô, giọng nói thật nóng.
Trong lúc thân mật, Soengjin cảm nhận được Yuna hoàn toàn khác hẳn vẻ ngây ngô của lần trước. Cô ấy biết cách phối hợp với cậu, mặc dù động tác hơi trục trặc, vẻ mặt ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng thể hiện sự nhiệt tình như lửa. Thậm chí cô còn đổi tư thế, ngồi trên người Soengjin, chủ động đong đưa cơ thể, mỗi động tác đều khiến cậu ấy cảm thấy cực kì sung sướng, thỏa mãn...
Lửa tình lan tỏa cuồng nhiệt khắp căn phòng, hơi thở, thân xác như hòa quyện vào nhau. Muốn dừng lại cảm xúc đang dâng trào này sao? E là hơi khó.
" Ah "
***
***
Khi trời gần sáng, bọn họ mới đi ngủ nên trời đã trưa từ lúc nào cũng không hay.
Soengjin thức giấc sau một giấc ngủ dài. Cậu chớp mắt, đưa tay ngăn luồng sáng chói mắt từ cửa sổ chiếu vào.
Cậu cúi đầu nhìn Yuna đang gối đầu ngủ say trên ngực mình. cảm nhận hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phả vào ngực, bỗng cảm thấy mình thật sung sướng biết bao nhiêu. Nghĩ tới việc có một cô gái thuộc về mình, hoàn toàn bị mình chiếm hữu, Soengjin bất giác nheo mắt, cười hạnh phúc. 
Soengjin ôm chặt cô vào lòng. Đợi một giờ sau...
Dù không nỡ nhưng Soengjin vẫn phải gọi Yuna dậy:" Dậy ăn chút gì đi! ".
Cô ấy từ từ mở mắt, đầu cứ vùi vùi vào người cậu,tay ôm chặt cứng, không nói lời nào.
" Cậu sao thế? Đau à?"
" Không đau! "
Nè Soengjin, không đau sao được. Đều là lỗi của cậu hết. Vừa được nếm thử mây mưa không thể tự chủ thôi mà đã..., lần trước ít ra còn tự chủ được nhưng lần này thì không! Tuy miệng cô ấy nói không đau nhưng nhìn những vết bầm tím rải rác đầy trên người Yuna cũng lên án hành vì thô lỗ của cậu rồi đó Soengjin...
Yuna cứ cúi đầu,mái tóc đen che lấp khuôn mặt thanh tú xinh đẹp nên cậu ấy không thể nhìn thấy biểu cảm của Yuna lúc này. Nên nhẹ nhàng nâng chiếc cằm nhỏ nhắn lên, nhìn ngắm khuôn mặt Yuna thật kĩ.
Làn da trắng nõn mịn mà, gương mặt thanh khiết dần đỏ ửng, hàng mi cong khẽ cụp xuống khiến cô trông dịu dàng, thùy mị, đúng kiểu cô gái mà đàn ông mong muốn có được nhất.
" Cậu...nhìn gì vậy. Mặt tôi...dính gì sao? Mắt cô chớp chớp, giọng nói phát ra thật ngọt ngào nhưng có chút ngại ngùng.
Soengjin cong cong khóe môi, mặt giáp mặt cô. Rồi môi cậu ấy khẽ đặt lên gò má đỏ ửng. Rồi từ từ lướt qua đôi môi mỏng hồng hào, nóng bỏng của cô ấy. 
Sau đó nụ hôn đó cậu lại vùi đầu vào bầu ngực Yuna. Mặt cô đỏ cả lên. Tính hất Soengjin nhưng cậu ta không muốn:" Đừng đẩy tôi ra. Cậu biết không Yuna, ngực cậu vừa ấm vừa êm. Đã chết đi được.!
" Cái tên biến thái! Cái tội cậu phá luật tôi chưa tha cho cậu đâu đó! ".
Cậu ấy ngửa đầu lên, nhăn nhó nói:" Đêm qua chính cậu khiêu khích tôi mà, chứ tôi cũng đâu có muốn chuyện này xảy ra đâu. Cậu ôm cổ tôi, thở gấp này, cứ than nóng này nọ này, cắn tai tôi này... Còn có...!"
" Đừng có nói nữa, im đi! " Yuna vừa che khuôn mặt đang đỏ bừng vừa hét.
" Hì, mà hôm qua... Cậu còn chủ động ngồi lên người tôi. Mà mấy cái tư thế đó, cậu học từ đâu vậy hả!" Dùng ánh mắt nham hiểm, biến thái nhìn vào cô ấy.
" Cậu...Cút đi cho tôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.