Vừa thấy Gia Linh phía trước mặt.Julien nở nụ cười thì gương mặt cô dỗi hờn hiện lên, quay người lai đi một mạch.dù gắng gọi như vô ích.
“Này Gia Linh!”
Anh vỗ nhẹ vai Julien thắc mắc hỏi.“Hai người lại giận nhau?”
Julien thở dài qua cả tuần mà vẫn vậy, sao cô ấy gián dai thế.“Thì tại anh đấy”
Anh cười thoảng qua.“Lần này anh về nước bao giờ trở lại?”
Julien ánh mắt thoáng buồn.“Chắc là tôi không về nữa”
Anh có chút không nỡ.“Một năm qua rất vui làm bạn với anh.mà anh không nói lời tạm biệt với Gia Linh sao?”
Julien giọng trầm ngâm.“Cô ấy phải chịu nghe tôi nói mới được.Khi nào về đến nơi mọi thứ ổn định tôi sẽ viết thư cho mọi người”
Anh mỉm cười bảo."Vậy hôm nay tôi mời anh đi ăn hết món ngon của phố Cù Lao "
Julien cười nhạt.“Anh nghĩ tôi là Mộ Giao hả?”
Gia Linh mở cửa vào trong phòng anh hướng mắt nhìn quanh tìm kiếm đều gì đó.Anh cảm thấy em gái mình thật khó hiểu.
“Gia Linh em hôm nay không đi dạy sao?”
Cô ngồi xuống nhẹ nhàng đáp.“Đang nghỉ đông mà anh!”
Anh vừa gãy bàn tính viết lại vài con số vào trang giấy vừa lên tiếng.“Giờ này chắc Julien lên máy bay rồi!”
Gia Linh tròn xoe mắt thốt lên.“Lên máy bay! đi mà không thèm chào một tiếng!”. truyện teen hay
Anh nhướng mày lên giải thích.“Lúc nãy anh ấy có gọi. Tại em đi nhanh quá thôi!”
Hình như Gia Linh không thèm quan tâm lời anh nói thì phải, miệng lẩm bẩm liên tục.“Tên xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548864/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.