Anh ngồi trên ghế salon khoang tay lại.gương mặt với tâm trạng Suy tư, mấy ngày qua cơm canh như bỏ cả đống muối vào, làm hại cô ấy ngày nào đều bị má Hai la rầy. không biết là ai muốn hại cô ấy. Đã nhờ Khả Như đi quan sát người hầu trong nhà đến giờ vẫn chưa có tin tức.
Mộ Giao gương mắt nhìn anh đưa tay lên trán ngay giữa hai đường chân mày xoa xoa. giọng cô dịu dàng ôn nhu.
“A Hỷ ngươi suy nghĩ gì mà chân mày nhíu lại hết vậy?”
Mỗi lần thấy cô ấy tâm trạng của mình trở nên thoải mái, bao nhiêu mệt mỏi như được trút bỏ, giọng anh điềm đạm đáp lại
“Chỉ là chuyện của Phương Dung thôi”
Cô khẽ chớp mắt thản nhiên bảo. “Vậy để ta giúp đỡ cô ấy giùm ngươi”
Anh tò mò hỏi. "Cô định giúp thế nào? "
Mộ Giao dịu dàng đưa tay lên biển ra một cây cỏ, thân dài nhiều nhánh lá chia ra xanh mướt mềm mại, cô cất nghĩa cho anh nghe
“Đây là Tiên Hương thảo chỉ cần ngửi mùi hương thì dù là ai che giấu đều gì trong lòng, đều nói thật ra hết”
Anh ngạc nhiên thốt lên. “Lợi hại như vậy sao? vậy tôi tìm ai đó dùng thử!”
Anh chậm rãi trên hành lang, trước mặt anh là A Tráng bước đi tới, anh mỉm cười trong lòng để xem anh ta có bao nhiêu bí mật che giấu đây, anh cất giọng hỏi
“A Tráng, hình như mặt anh có vẻ như thiếu ngủ”
Anh lấy cây tiên thảo đưa nhẹ nhàng qua mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548861/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.