Trời bắt đầu sáng lên, Julien bước đi tới mở cánh cửa ngoài ban công ra đứng hít thở không khí trong lành của buổi sáng, còn bên trong Mộ giao đang ngồi trên ghế nhâm nhi ly cacao nóng đang thưởng thức mấy món ăn pháp,cô mỉm cười cảm thán
“Món ăn của Julien ngon tuyệt vời!”
Lâm Hỷ bưng ra tô mì hoành thánh, biểu cảm không vui cho lắm ngước mắt nhìn cô,anh cất giọng hỏi
“Nếu cô nói món của Julien rất ngon, vậy thì không cần phải ăn mì của tôi đâu!”
Cô để ly cacao xuống bàn, vội vàng đi tới nhìn vào tô mì cất giọng vui vẻ
“Nhưng mà mì của A Hỷ cũng ngon không kém gì”
Cô đưa tay tới định bưng lấy tô mì,anh vội vàng đưa tô mì lên cao hơn
“Cô vừa mới ăn xong giờ muốn ăn nữa không sợ mập lên sao”
Cô nhón chân cao lên đưa tay tới tô mì vui vẻ đáp
“A Hỷ anh yên tâm đi tôi ăn bao nhiêu cũng không mập được đâu”
Anh hết cách luôn đành đưa cho cô vậy, đặt tô mì xuống bàn Cô tay cầm đũa lên ăn một miếng, giọng vui vẻ bảo
“Mì của A Hỷ nấu vẫn là ngon nhất”
Anh ngồi xuống lắc đầu mỉm cười ôn hòa bảo
“Cô đúng là đồ ba phải!”
Bà ba ngồi cạnh một bên nhìn cô thắc mắc hỏi
“Vậy chừng nào các người mới tìm con cho tôi”
Lời của bà làm ba người họ chợt nhớ ra chuyện phải làm,Julien từ ban công bước vào ngồi xuống ghế, nhìn bà ba mà hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548844/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.