Các dãy nhà người Hoa, nằm san sát nhau một trệt một lầu, tường nhà sơn màu vàng nhạt, cánh cửa son xanh đậm, hai bên hành lang ban công trồng, hàng cây hoa giấy màu hồng làm không gian khá yên binh,
Lâm hỷ mở cánh cửa gỗ bước vào nhà, bên trong nhà lót gạch hình thoi hai màu che kẻ, một chiếc bàn gỗ tròn đặt giữa nhà, phía trên tường là bàn thờ quan Công, anh nhìn quanh nói
“Chắc là lão Dương chưa về nhà, chắc là lại đi chơi cờ đâu đó rồi!”
“Thôi thì vào bếp làm tạm tô mì hoành thánh cái đã!”
Anh đi nhanh qua phòng khách, vào gian bếp nhỏ bỏ vào ít than phía dưới, đặt nồi nước vào, khi nước sôi anh cho mì vào,lấy vợt vớt ra cho vào tô, thì bất thình lình có một giọng nói phát ra từ phía sau
“Đang nấu ăn hả, trong có vẻ khá ngon đấy!”
Lâm Hỷ anh giật mình hốt hoảng tô mì đang cầm trên tay rơi xuống, Cô nhanh nhẹ đưa chụp lấy, anh thốt lên
“Lại là cô nữa,sao cô vào được đây?”
Cô dịu dàng để tô mì xuống bếp, mỉm cười giọng ôn hòa
“Ta nói rồi mà,ta là tiên tử có thể ra vào bất cứ nơi nào mà ta muốn!”
Anh nhìn Mộ giao không tin cho lắm mà bảo
“Cô lại gạt ai vậy, có tin tôi kêu lính đến bắt cô không hả?”
Giọng cô cương quyết hỏi
“Vậy làm sao ngươi mới tin ta đây?”
Anh nhìn cô giọng đầy nghi hoặc
“Nếu cô nói, cô là tiên tử vậy hãy biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-tien-nu/3548833/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.