Lái xe xuống tầng ngầm, Lý Khoa kéo hai va li hành lý nặng trịch từ sau cốp xe ra.
Du lịch ở gần nên hành lý mang theo nhẹ nhàng, đơn giản, mẹ Ôn ra ngoài chỉ xách theo một ba lô nhỏ, bà không khỏi nghi ngờ: "Chúng ta ra ngoài đâu có mang theo nhiều đồ đạc như vậy nhỉ?"
"Đây là đặc sản mà cháu và anh hai mua ở bên kia, đợi lát nữa về nhà cháu sẽ sắp xếp lại, đợi khi bác và bác trai về thủ đô sẽ gửi một ít về cho hai bác ăn."
Nhìn Lý Khoa ôm va li hành lý từ sau cốp xe ra, mệt đến thở hồng hộc, mẹ Ôn vỗ vào vai ba Ôn, hớn hở nói: "Cái va li này trông có vẻ nặng lắm, để bác trai cháu giúp cháu đi."
Lý Khoa nhét mèo Kha vào trong túi vận chuyển mèo, khoác vào người rồi kéo va li, từ chối: "Cháu tự mình kéo là được rồi ạ, thật sự không nặng lắm, nếu không cháu đã không kéo được. Ba lô mà bác và bác trai đang đeo trên người cháu cũng có thể đeo giúp ạ."
"Chàng trai tốt." Ba Ôn vỗ lên vai Lý Khoa hai cái, cười nói: "Bác còn chưa đến tuổi không kéo được đồ, thấy cháu kéo hai cái va li cũng quá sức, để bác kéo phụ một cái cho."
"Không được không được." Lý Khoa vừa mới lấy được trái tim của mèo Kha, cầu hôn thành công, bây giờ vô cùng ân cần niềm nở với ba Ôn mẹ Ôn thôi. Anh vẫn hơi chột dạ, sao dám để ba Ôn đến kéo va li chứ. Anh vội vàng kéo va li
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666332/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.