Ôn Cẩm sợ mèo, mà cô ấy lại thích mèo.
Tuy rằng rất khó trả lời, nhưng Tề Vanh cũng không lảng tránh vấn đề, cô ấy còn thật sự suy nghĩ.
"Chuyện này cũng không phải chuyện gì lớn, nếu nuôi thú cưng thì cần cả hai bên đều gánh vác trách nhiệm. Chưa nói đến chuyện A Cẩm sợ mèo thì bọn cháu sẽ hoàn toàn không tiếp xúc, cũng không thể nói cháu không quan tâm đến việc A Cẩm thích và ghét cái gì, hay là cháu không hỏi ý kiến của anh ấy đã trực tiếp đưa ra quyết định."
Tề Vanh trình bày qua về quan điểm của cô ấy, vừa có lý lại rất công bằng, Ôn Cẩm đang nghe lén bên cạnh cũng đồng ý mà gật đầu.
Cha Ôn dường như vô tình liếc về phía sau ông, sau khi ho nhẹ một tiếng, ông lại hỏi: "Cháu và Tiểu Lý là bạn học lâu năm à?"
"Từ tiểu học đến đại học chúng cháu đều là bạn học, sau này khi đi làm lại trùng hợp vào làm cùng một công ty."
"Vậy hẳn là cháu rất hiểu Tiểu Lý nhỉ? Thân quen đến vậy, bình thường có hay hẹn ra ngoài gặp mặt hay đi du lịch gì đó không?"
Tề Vanh dần dần nghe ra điểm bất thường trong lời nói của cha Ôn, cô ấy vội khoát tay, khóe miệng nở một nụ cười xấu hổ, "Du lịch thì không có đâu ạ. Chú Ôn cũng biết đấy, công việc của bọn cháu khá bận, thời gian nghỉ ngơi bình thường đều là ở nhà thư giãn, chứ không còn sức hay tinh thần để ra ngoài chơi đâu."
Cha Ôn khẽ gật đầu, lại nói thêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666320/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.