(1) OOC: Viết tắt của Out Of Character, nghĩa là phá hủy hình tượng nhân vật.
Lão Vương giậm chân bắt bẻ: "Tôi mới hai mươi lăm thôi nhé!"
"Vì thức đêm chạy bản thảo cho nên mới trông giống như ba mươi lăm?"
"..." Lão Vương rũ bả vai xống, hơi có chút tiu nghỉu, nhìn vẻ bề ngoài nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ gọn gàng của Lý Khoa và góc nghiêng tuấn tú của anh, lẩm bẩm: "Em gái vẫn luôn cho rằng cô ấy nói chuyện với cậu, ảnh đại diện của tôi dùng là ảnh chụp của cậu."
"..." Lý Khoa kinh ngạc: "Trên mạng thì ngọt ngào, gặp mặt lại thành đài hỏa táng?"
Lão Vương tức giận đến mức hận không thể nhảy dựng lên đánh Lý Khoa một trận, nhưng lão vẫn nhịn được, cũng nghĩ ra kế sách tạm thời, nhéo cổ họng làm nũng nói: "Lý Khoa Khoa…"
"Thuận đường mà lờ ăn lăn đi." Cảm thấy mình nói như vậy lại không được lễ phép cho lắm, Lý Khoa lại bổ sung thêm một câu: "Cảm ơn."
"Khoa Khoa onii-chan(2)!" Lão Vương chớp chớp mắt, cầm hai chân trước của Nhị Cẩu ép buộc giả vờ ngây thơ với Lý Khoa: "Cậu nhẫn tâm thấy chết không cứu như vậy sao, nhìn đồng bọn tốt Tiểu Vương Vương của cậu GG(3) như vậy sao?"
(2) Onii-chan: cách gọi anh trai trong tiếng Nhật.
(3) GG: Viết tắt của Good Game, nghĩa là thừa nhận mình thua cuộc.
"Nhẫn tâm, cảm ơn."
"Onii-chan!" Lão Vương bám riết không tha, giờ khắc này kẻ mặt dày như lão hoàn toàn không có chút vẻ gì ngại ngùng khó xử của kẻ suốt ngày ru rú trong nhà, chỉ thiếu việc kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666312/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.