Nửa thân của Vương Nhị Cẩu đè trên người Ôn Kha, không hề ngại phiền toái mà dùng động tác có yêu cầu độ khó cao mà liếm “hoa cúc nhỏ”* của mình, "Không tránh, không tránh, em không tránh đấy…"
(*) Hoa cúc nhỏ: Chỉ hậu môn.
"Em có tin là chị đi tìm Lý Khoa và Lão Vương tố cáo, làm cho em không có cá nhỏ sấy khô và đồ hộp cho mèo nữa hay không?"
"Hừ, vậy thì em sẽ giấu cá nhỏ sấy khô và đồ hộp cho mèo của chị đi, khiến chị cũng không có cá nhỏ sấy khô và đồ hộp cho mèo ăn nữa."
"..." Coi như em lợi hại!
Toàn bộ đoạn đối thoại trên thông qua ngôn ngữ của hành tinh mèo để biểu đạt, loài người thuộc loại linh trưởng có vú như Lý Khoa tỏ vẻ chỉ nghe thấy trong phòng toàn tiếng meo meo meo, còn nhìn thấy khuôn mặt mèo của tiểu sư muội nhà mình đột nhiên trở nên đầy tinh thần.
Xem ra tiểu sư muội và Vương Nhị Cẩu cực kỳ vui vẻ với nhau, Lý Khoa đột nhiên nghĩ tới hôm mình đã đọc được nội dung mà lão Vương đã đăng lên Weibo.
"A, Vương Nhị Cẩu, con thật lợi hại."
Lý Khoa xoay người liền nhìn thấy Lý Cẩu Đản ngồi quỳ trên sô pha, trên mặt vẫn còn vương hai giọt nước mắt, mở to đôi mắt sưng đỏ mà nhìn anh.
Quan hót phân lập tức mềm lòng, thế thì anh liền bớt cá nhỏ sấy khô của Vương Nhị Cẩu để cho Cẩu Đản vậy.
"Buổi tối cho con ăn bánh ngọt, trước kia mỗi lần ba ăn, con đều rất muốn ăn, bây giờ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666285/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.