Trong lòng Ôn Cẩm đã hơi tin lời Lý Khoa nói, khi nhìn thấy Lý Cẩu Đản xuống tầng thì anh lập tức quên hết lời Lý Khoa nói.
Làm gì có con người và con mèo nào trao đổi thân thể xong mà một con mèo có thể vệ sinh cơ thể giống như con người như vậy được?
“Cháo phải ninh năm phút nữa mới được, em đi xem ti vi trước đi.”
Lý Cẩu Đản ngơ ngẩn không hiểu gì, Ôn Cẩm nói cái gì nó chỉ có thể nghe hiểu một nửa. Ôn Kha theo sát bên cạnh nó không rời thì nó mới không lộ ra quá nhiều sai sót trước mặt Ôn Cẩm.
Trên bàn ăn, hậu quả để cho Lý Cẩu Đản đi xem ti vi chính là không thể thu hút được sự chú ý của nó nữa. Toàn bộ quá trình Lý Cẩu Đản đều nắm giữ quyền chủ động với cái điều khiển ti vi. Ôn Cẩm và Ôn Kha thử lấy điều khiển ti vi trên tay nó thì nước mắt của Lý Cẩu Đản lập tức rơi lã chã.
Một người, một mèo không cướp nổi đồ của cái túi nước mắt, lại còn phải dỗ cái túi nước mắt mê mẩn xem ti vi và điều khiển ti vi đi dùng bữa. Ăn xong còn phải cùng cái túi nước mắt này xem ti vi nữa.
Ôn Kha, người vẫn đang còn là một bé cưng cảm thấy mình thật ấm ức.
Ôn Cẩm dọn dẹp bát đũa xong bèn ngồi bên cạnh Lý Cẩu Đản, anh làm như vô ý quay về phía con mèo đang nằm nhoài người ra cách đó không xa gọi một tiếng: “Tiểu Kha.”
Ôn Kha chầm chậm ngẩng đầu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666280/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.