Lý Cẩu Đản liếm mu bàn tay, nghiêng đầu sang một bên, sau đó, hai ngón tay cũng nhón lấy cây tăm mà bỏ xúc xích mực vào trong miệng.
Làm trợ thủ, Ôn Kha làm cực kỳ tốt, Lý Khoa quyết định thưởng cho cô một chút.
Bới hộp thức ăn cho mèo mà vừa rồi Ôn Kha đã ăn gần hết một phần tư trong tủ ti vi ra, mùi vị kia lập tức thu hút Vương Nhị Cẩu đang vùi đầu ăn cá nhỏ sấy khô, nó liền ngậm một con cá nhỏ sấy khô rồi chạy tới.
Hai mắt Ôn Kha và Lý Cẩu Đản cũng sáng rỡ mà nhìn chằm chằm thức ăn đóng hộp cho mèo trên tay Lý Khoa, Vương Nhị Cẩu ngậm cá nhỏ sấy khô cũng nhìn chằm chằm hộp thức ăn trên tay Lý Khoa với ánh mắt sáng rực.
Lý Khoa đang cầm thức ăn đóng hộp cho mèo trong tay đồng thời bị ba ánh mắt nhìn chằm chằm: "..."
"Xin đừng quá khách sáo, cứ đến dùng tôi đi", "Luận về cảm giác bị ánh mắt như ánh sáng đèn huỳnh quang của ba con mèo nhìn chằm chằm như hổ rình mồi", "Năm ấy từng bị mèo của tôi thị gian" vân vân.
Lý Khoa không kềm lòng nổi mà đặt tên cho món đồ hộp cho mèo trong tay.
Nhưng mà thức ăn đóng hộp cho mèo dù sao cũng chỉ là thức ăn đóng hộp cho mèo, cho dù Lý Khoa thầm dán nhãn cho nó, nhưng ngoài mặt anh vẫn không hề có biểu cảm gì.
Trong lòng của anh không hề dao động, thậm chí có chút không cười nổi.
Ôn Kha và Lý Cẩu Đản cực kỳ khát vọng mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666270/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.