Ngồi trên bàn, đối diện với Lăng Lăng, Phong bỗng nói rằng.
- Tôi không ngờ rằng cô Dung lại chọn cô đấy.
Lăng Lăng nhướn mày, đung đưa tờ kịch bản trong tay, đáp.
- Do tôi đẹp.
Phong nghe thế liền bĩu môi, nhướn mày tỏ vẻ khó tin.
- Thật không ? Cô mà đẹp à ?
Lăng Lăng trừng mắt, nói.
- Tất nhiên !
- Đối với người đàn ông khác thì có thể cô sẽ đẹp trong mắt họ ... Nhưng còn tôi thì khác ...
Lăng Lăng tròn mắt, nhích người về phía anh một tí rồi hỏi.
- Thế đối với anh thì sao ?
Bỗng Phong chồm thẳng người về phía nó, khiến nó bất ngờ đến phát điên. Cự li của anh bây giờ đang rất gần nó, chỉ cần nó nhích đầu về phía trước một tí thôi, thì có lẽ môi hai người sẽ chạm vào nhau ...
Nhưng mà sao lúc này, nó bỗng thấy Phong đẹp đến lạ thường. Một vẻ đẹp đầy mê hoặc, khiến nó không thể nào rời mắt được.
Và rồi anh đem đôi mắt màu đen huyền bí ấy nhìn sâu vào đồng tử của nó, sau đó trầm giọng nói.
- Đối với tôi thì ... cô xinh ... vừa đủ xinh để khiến tôi xao xuyến ...
Rồi xong !! Lăng Lăng đi đời luôn rồi ... Không chống cự lại nổi luôn, tim nó đập lớn như tiếng trống vậy, còn chân tay nó run lên từng hồi. Chưa bao giờ nó trải qua cảm giác này cả, tâm trạng của nó lúc này thật ... không thể tả được luôn !!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-du-con/2544687/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.