Lăng Lăng chợt im lặng, nhưng rồi cũng đứng lên rồi tiến ra ngoài cửa.
- Anh tìm tôi có chuyện gì ?
Phong nghe thế liền lấy trong túi ra một hộp thuốc, đặt vào trong tay nó và ân cần nói.
-Ban nãy tôi có xuống phòng y tế thì tìm được thứ này. Có vẻ tốt lắm đấy, mỗi khi thay băng, nhớ bôi vào. Ở đây có chỉ cách sử dụng, còn ở đây...
Phong cứ nói luyên thuyên, còn Lăng Lăng thì bỗng chốc im lặng, cảm động đếnphát điên. Và rồi nó cứ ngẩn người ra mà nhìn Phong, chưa bao giờ nó cảm thấy xúc động đến như vậy.
- Này, cô có nghe tôi nói gì không đấy ?
Nó giật mình, vội cúi đầu ngại ngùng, ấp a ấp úng đáp.
- À, ừ ... Tôi biết rồi ... Cảm ơn anh.
Nói rồi nó xoay người bước vào trong, không quên bẽn lẽn nhoẻn môi cười chào anh.
Về chỗ ngồi, Dương Dương lại tiếp tục chuyện ban nãy.
- Lăng này. Tao ...
- Tao hết giận mày rồi.
Con nọng mở to mắt nhìn nó.
- Hả ? Mày ... mày ...
- Hết giận rồi.
Gớm thật ! Chỉ cần gặp Phong thôi là nó quên hết sạch chuyện không vui vậyđó à ?! Ban nãy còn bảo không ưa Phong cơ mà ? Dương Dương tò mò, muốnhỏi nó lắm nhưng mà chẳng dám.
Và rồi từ cửa lớp, Thuỵ An và Tiểu My dần bước vào, cầm bịch trái câytrong tay, Thuỵ An nhăn mặt, vừa đưa cho tụi kia ăn thử, vừa nói.
- Tụi bây xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-du-con/2544667/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.