Điều anh nhìn thấy đầu tiên ... chính là Dương Tử Lăng, cô ta đang đứng ngay sau lưng anh. Nhưng mà khoan đã, dường như có điều gì đó hơi sai sai...
- Đây là phong cách ... gì đây ?
Phong ngây người ra nhìn nó khi thấy nó trông bộ dạng ... như một thằng con trai !!
Nó mặc chiếc áo phông đen, quần jean xanh kín đáo, đã vậy còn khoác thêmcái áo xanh lam ở ngoài. Đây đích thị là style "bụi với chả bặm" luônđây mà ! Nhìn vào nó, xong lại nhìn vào anh, cả hai mà đi chung với nhau thì chẳng khác gì ông chủ và đầy tớ cả ...
- Có vấn đề gì sao ?
Lăng Lăng nhướn mày hỏi Phong, còn Phong thì chỉ biết im lặng và vẫn nhìn nó ngẩn ngơ.
Thấy thái độ ấy của anh, nó bỗng chau mày rồi nói.
- Anh đừng nghĩ đến chuyện tôi sẽ mặc đầm và trang điểm, nằm mơ đi!
Biết là bị nói trúng tâm can nên anh liền lãng sang chuyện khác.
- À mà tại sao bây giờ cô mới đến ?
Bỗng mặt Lăng Lăng biến sắc, nói giọng khó nghe.
- Anh thật là ... Trên đường A có biết bao nhiêu rạp chiếu phim lớn nhỏ,vậy mà anh chẳng nói cụ thể, thử hỏi làm sao tôi biết đường mà tìm ? Đãthế còn chẳng cho tôi số điện thoại, hại tôi chạy tới chỗ này rồi tớichỗ kia để tìm anh !
Bỗng Phong cảm thấy có lỗi, liền hạ giọng nói với nó vài câu xem như an ủi.
- Được rồi, tôi xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-du-con/2544652/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.