Vừa về đến nhà, Ngô Nại Phong liền đi về phòng. Nhưng khi chỉ mới bước đếncầu thang, anh bỗng bị giữ chân lại bởi vài lời nói của ông Ngô.
- À Phong này, ban nãy ở bãi giữ xe, ta có nói chuyện với ông Vương, ông ấy bảo rằng nhà ông ấy không có đứa con gái nào cả. Là sao vậy Phong ? Con có nhầm lẫn gì đó không ?
- Xin lỗi bố.
Vừa nghe tiếng xin lỗi từ anh, ông Ngô bỗng thay đổi nét mặt, chau mày hỏi anh.
- Sao ? Sao con lại nói thế ?
Phong thở dài, khẽ chau đôi mày đáp lời ông.
-Cô ấy không phải là con của ông Vương, càng không phải là bạn gái củacon, cô ấy không phải là thiên kim tiểu thư giàu có, mà chỉ là một họcsinh bình thường, và cô ấy nhuộm tóc vì cô ấy thích thế chứ không phảilà do tóc có vấn đề. Quan hệ giữa con và cô ấy ... chỉ là ... học sinhcùng trường mà thôi.
Ông Ngô cứng họng, ngây người ra nhìn Phong.
- Xin lỗi bố vì đã nói dối với bố nhiều chuyện như vậy.
Dứt câu, Phong xoay người và bước lên lầu. Nhưng rồi bỗng từ phía sau, ông Ngô lại nói với anh một câu.
-Phong này, ta không giận con vì mấy chuyện nhỏ con đấy đâu. Vì ngay từban đầu ta đã biết con và con bé ấy không phải là người yêu của nhau.
Phong như chết đứng người, ngơ ngác xoay đầu lại nhìn ông, ngập ngừng nói.
- Sao ... sao bố lại biết ?
Ông Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-du-con/2544646/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.