Vì Lăng Lăng đã chiếm trọn cả căn phòng của Phong, nên giờ anh đành phải cuốn gối sang phòng của bố nằm.
Ngã người xuống chiếc giường rộng lớn trắng tinh, Phong bắt đầu hồi tưởng lại từng chi tiết trên mặt của Dương Tử Lăng.
Từ cánh mũi cao thanh nhã, làn da trắng không tì vết, điểm chút hồng ở hai bên má phúng phính, đến hàng lông mi dày cong nhẹ trên mí mắt, đôi môinhỏ pha chút hồng xinh xinh, đến cả một nốt rùi nhỏ nằm trên chóp mũicủa nó cũng đều được anh ghi nhớ rất rõ ràng. Hình ảnh một Dương Tử Lăng xinh xắn nằm ngủ yên lành trên giường bỗng khiến tâm tư anh đảo lộn vài giây.
Thế rồi anh chợt mỉm cười, kéo chăn lên rồi nhắm mắt ngủ ...
Đối với cả hai, đây chắc hẳn sẽ là một buổi tối đáng nhớ nhất ...
...
Sáng sớm hôm sau, khi ánh vàng của nắng mai vừa mới chạm vào thành phố,những chú chim còn chưa kịp tung cánh bay, thì từ phòng của anh đã phátra một tiếng la động trời
- Aaaaaa !!!!!!!!!!!
Tiếng la lớn đến nỗi làm Phong đang say giấc bỗng giật mình dậy rồi chạy vội sang phòng của anh.
Phong nhanh tay mở cửa và đi thẳng vào phòng thì thấy gương mặt dữ tợn cùngvới ánh mắt đằng đằng sát khí của Lăng Lăng đang nhìn về phía anh. Chưakịp mở miệng giải thích câu nào với nó, thì nó đã vội quát vào mặt anh.
-Sao tôi lại ở đây ?!! Còn anh !! Sao anh lại ở đây ?!! Anh bắt cóc tôivề nhà để làm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-du-con/2544644/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.