Thiên Hạo cố ý nói sát vào tai Lâm Ngọc. Cảm nhận được hơi thở nam tính nóng bỏng bên tai, mặt Lâm Ngọc thoáng chốc đỏ bừng, tay chân chậm chạp không biết nên đặt ở đâu, ngay cả hô hấp cũng quên.
Nhìn khuôn mặt nhỏ đổi màu, Thiên Hạo có chút đắc ý, cười càng xấu xa, cúi xuống khẽ cắn vành tai Lâm Ngọc.
“Ai ui…..” bị cắn, Lâm Ngọc không thể tin được la lên. Cô la vì kinh ngạc chứ không phải vì đau, anh dám cắn cô, con người này thật không hiểu nổi.
“Làm gì vậy? Anh là thú sao…buông ra”
“Không buông, làm gì nhau nào?” Anh lặp lại lời cô nói lúc nãy khiến cô tức điên, có một loại xúc động muốn đạp chết Thiên Hạo. Không chịu bị yếu thế, Lâm Ngọc ôm chầm cổ Thiên Hạo, hung hăng há miệng cắn.
“Phập” tiếng ra va chạm da thịt phát ra.
Thiên Hạo thật sự cảm thấy mình bị trọng thương.
Ban đầu vốn chỉ muốn đùa giỡn với cô nên anh cắn nhẹ không dùng chút lực nào, nếu có thì cũng chỉ thấy hơi ngứa thôi. Lâm Ngọc thì…..
Cô không thương hoa tiếc ngọc cũng phải thấy tiếc thương khi cắn anh chứ, cô cắn rất mạnh..ah..rất đau.
Thiên Hạo quyết tâm trong thầm lặng, thù này nhất định phải trả.
“Ưm..” Lâm Ngọc đau đến nhe răng trợn mắt, muốn chơi với chị hả, chị cắn chết mi…miệng nhả ra, tay ôm càng chặt cổ Thiên Hạo, hai hàm răng cố sức vừa nhai vừa cắn xé như muốn ăn tươi nuốt sống Thiên Hạo.
Cứ thế hai người cắn xé lẫn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2024072/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.