"Đại ca!" Một đám đứng cúi đầu trước Lâm Ngọc, vẻ mắt rất ư là đáng thương. Chỉ thấy cô hừ mũi, nhìn cũng không thèm nhìn họ.
Người đứng đầu đại diện cả đám đứng lên, không dám nhìn thẳng vào mắt cô
"Đại ca! Không phải tụi đàn em cố ý, với lại cũng do.."
"Câm miệng" Lâm Ngọc quát, tất cả im lặng không ai dám hó hé gì nữa.
"Lần đầu cũng như lần cuối, không có lần sau đâu" Cô tuyên bố, thật mất mặt, đến chuyện này mà cũng phải nhúng tay vào, cô chỉ lo cho đôi mắt mình thôi. Mà cô cũng để ý lúc nãy xông vào, chu choa sầu riêng đâu mà 6 múi không đấy, lại có cơ bắp cuồn cuộn to ơi là to, tụi nó tập thể hình lúc nào thế nhỉ, nhìn có chút thôi mà..chẹp chẹp
"Dạ" Mọi người đồng thanh, họ cũng mong không có lần nữa, hơn nữa ánh mắt lúc đó của đại ca như...sói.
"Được rồi, về chỗ hết đi" Cô phất tay.
Nhìn sơ qua đàn em, cô gãi đầu, gọi "Thái Lâm"
"Có chuyện gì cần sai bảo sao?"
"Tôi không thấy Mạnh Hùng với Gia Huy" hai người đó luôn ở cạnh cô sao giờ không thấy một bóng nào.
"Trong lúc đại ca nằm viện Mạnh Hùng vì giải quyết vụ đánh nhau nên bị đình chỉ học nên chắc mai mới đi học lại, còn Gia Huy...."
"Sao? Nói" Giọng nói lạnh lùng vang lên khiến Thái Lâm nổi hết lỗ chân lông.
"Cậu ấy chuyển trường rồi ạ"
Nghe Thái Lâm nói, Lâm Ngọc trầm mặc, lúc sau mới nói "Tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2024023/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.