Lâm Ngọc nhắm chặt hai mắt chuẩn bị đón nhận sự đau đớn từ nhát dao ghê tởm đó nhưng..
Một giây..hai giây..ba giây trôi qua
Chỉ có bụng dưới không ngừng chảy máu, bàn tay bóp chặt cổ cô từ từ nới lỏng ra, ngoài ra Lâm Ngọc không cảm thấy điều bất thường gì khác..
"Đồ ngốc, không sao chứ?"
Lâm Ngọc giật mình, giọng nói đó là..
Cô mở mắt ra, đập vào mắt là Duy Khánh đang mỉm cười dịu dàng với mình, bàn tay phải anh nắm chặt lưỡi dao sắc bén, máu cứ từ chỗ đó rỉ ra từng giọt, từng giọt..
"Sao anh lại ở đây?" Cô gỡ bàn tay ở trên cô ra, mặt đỏ ửng vì thiếu khí, hít nặng nề từng ngụm không khí.
"Mọi việc cứ để tôi lo" Duy Khánh nắm càng chặt con dao, đôi mắt đen rực lửa nhìn tên Long, tưởng chừng có thể thiêu đốt hắn.
"Mày..mày..thả ra" Tên Long cà lâm nói, bị ánh mắt của anh làm run sợ, khí thế đè ép hắn khiến lời nói không được hoàn chỉnh.
Duy Khánh liếc hắn, lại nhìn vết thương trên bụng Lâm Ngọc, đôi mắt càng thêm âm u, lạnh lẽo
Lúc anh nghe tin từ đàn em, anh như tên điên lao đi đến đây nhưng không kịp, khi thấy cô bị đâm, trái tim anh cũng như bị anh ai đó bóp chặt, hận không thể giết tên thối tha này
"Mày chết chắc rồi" Anh nghiến răng, dựt con dao ném sang một bên, bàn tay đầy máu chỉ thẳng mặt tên Long.
Lâm Ngọc ngồi phịch xuống mặt đất lạnh, hơi thở yếu ớt nhìn Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2023999/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.