Tô Lâm vốn đang đau đầu, sau lại bị giật mình mà đụng vào cửa kính, mà tiếng rống của lão Lộc Trung y có thể gọi là đinh tai nhức óc.
Nói tóm lại, có thể dùng tình trạng đầu váng mắt hoa để hình dung về anh hiện tại, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Mà khi anh nhìn lão Lộc Trung y từ bên ngoài tiến vào, trong nháy mắt Lộc Viên Viên nhảy ra sau tránh khỏi tay anh, trên đầu truyền đến cảm giác đau đớn kia.
Đột nhiên có một từ nhảy ra trong đầu Tô Lâm.
Thủy nghịch*.
(*: Có nghĩa là sao Thủy nghịch hành dẫn đến vận may kém. Ở đây có thể coi là xui xẻo, không may mắn)
Gần đây trong tuần này, anh thật sự có chút xui xẻo quá mức?
Không đợi anh nghĩ thêm, một giọng nói xa lạ truyền đến, "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Tô Lâm nhìn về phía cửa.
Là một bà già, cùng màu tóc của lão Lộc Trung y quả thật giống như một cặp tình lữ, mái tóc trắng tuyết, nhìn qua một sợi tóc đen cũng không có.
Bà đi có chút chậm, vừa đi vừa hỏi:
"Ông đang làm gì vậy? Chuyện gì xảy ra?"
Vẻ mặt giận dữ của ông nội Lộc cứng lại, trong mắt hòa hoãn đi hơn nửa, nhưng sắc mặt vẫn rất thối, "Bà hỏi cháu gái bà đi."
Lộc Viên Viên nháy mắt thấy bà nội liền lấy lại tinh thần.
Cô nhìn cặp vợ chồng già chớp mắt:
"Ông nội, cháu vừa mới....đưa khăn giấy cho anh ấy."
Nói xong, đưa lên bao giấy ở bên tay trái lên, dùng tay phải rút ra một tờ giấy,
"Ông nhìn đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-dang-yeu-nhat-tren-doi/36805/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.