Linh Vận nhìn chằm chằm bóng lưng anh, mãi đến khi anh cầm quần áo rời đi mới thở phào nhẹ nhõm, hiện tại trên người cô từ trên xuống dưới chỉ có chiếc áo sơ mi này, nếu anh tiếp tục nhìn nữa, chắc chắn cô sẽ rất xấu hổ.
Linh Vận leo lên giường, nghĩ đến đây là giường của Ninh Tự Hàn, trong lòng liền nảy sinh một loại cảm xúc đặc biệt.
Giường anh ngủ qua, chăn anh ngủ qua, bây giờ dán vào da thịt cô, khiến cho làn da cô giống như bị đun sôi.
Linh Vận cảm thấy mình còn nghĩ nữa sẽ phạm tội mất, chỉ có thể tìm chuyện khác xáo trộn suy nghĩ của mình.
Linh Vận nhắn vài tin nhắn cho Tôn Cẩn Nặc, Tôn Cẩn Nặc hỏi cô ở đâu, cô nói cho đối phương không được nói cho anh hai thì sau đó sẽ nói sự thật.
Cuối cùng cô hỏi Tôn Cẩn Nặc: "Nặc Nặc, lần đầu tiên của cậu với đàn anh ra sao?"
Tôn Cẩn Nặc gửi lại cho cô sáu dấu chấm.
Linh Vận bị làm cho xấu hổ, mặc dù bây giờ vẫn chưa phát sinh quan hệ với Ninh Tự Hàn, có điều giữa hai người yêu nhau thì đây không phải chỉ là chuyện sớm muộn thôi sao?
Cô giải thích: "Tớ chỉ muốn hỏi thử, ai nấy đều nói lần đầu tiên rất đau phải không?"
Mặc dù hai người là bạn thân, thế nhưng cùng cô em chồng tương lai nói loại chuyện này vẫn không thể mở miệng nói được, Tôn Cẩn Nặc chỉ nói: "Đến lúc đó cậu sẽ biết, dù đau đớn nhưng cũng khoái lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-cao-met-nam-tam/2292114/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.