Anh nói rất chân thành khiến Linh Vận xấu hổ, trực tiếp từ chối, cô dịu dàng nói: "Để em suy nghĩ một chút."
Lúc này gió đêm lại khẽ phe phẩy, ánh trăng sáng rực, trên cây côn trùng và chim thỉnh thoảng lại kêu vài tiếng, dưới màn đêm yên tĩnh như thế này khiến bầu không khí đặc biệt hài hòa.
Ninh Tự Hàn nắm đôi tay mềm mại của Linh Vận bỗng có phần tâm viên ý mã, Linh Vận lại không nghĩ như thế, chỉ nhảy tung tăng trên đường, đột nhiên cảm giác bàn tay lớn của Ninh Tự Hàn dùng sức, bóp bàn tay cô đau lên, cô vừa muốn nói thì một nghe thấy âm thanh cãi vã truyền đến từ một chỗ cách đó không xa.
Linh Vận thuận theo âm thanh nhìn sang, sao lại cảm giác hai người đó hơi quen quen?
Cô kéo Ninh Tự Hàn đi đến phía sau cây đại thụ, nhìn xem một đường cãi nhau tới hai người.
Âm thanh Đoạn Tinh Vũ tức giận: "Điền Huỳnh Mỹ, đêm hôm khuya khoắt cậu không về ký túc xá mà ở đây làm gì?"
(Ở chương trước, mình để là anh-em vì Điền Huỳnh Mĩ muốn chọc tức Linh Vận)
Điền Huỳnh Mỹ hét lên với cậu ta: "Ai nói cậu tôi không về ký túc xá?"
"Tôi chẳng qua chỉ đi siêu thị mua ít đồ cũng không được sao?"
Đoạn Tinh Vũ: "Siêu thị là đi hướng đó à?"
"Cậu đừng có coi tôi là đồ đần!"
Điền Huỳnh Mỹ cũng tức giận, không nhịn được hỏi: "Cậu theo dõi tôi?"
"Tôi đi đâu đều cần cậu phải quản?"
Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-cao-met-nam-tam/2292093/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.