Editor: Mèo
Ninh Tự Hàn cầm lấy cái thìa, múc một muỗng salad trộn, đặt vào chiếc đĩa nhỏ trước mặt Linh Vận, rồi lại gắp một hạt đậu phộng đưa tới trước môi cô: "Đây."
Anh nghiêng đầu, mọi người đằng sau bị khuất, anh khẽ thấp giọng bên tai của cô: "Nếu em cảm thấy bị thiệt thòi, cùng lắm thì sau đó hôn anh lại nhé."
Linh Vận vẫn căng thẳng nhìn ngón tay anh, tay của anh rất đẹp, làm việc này rất tự nhiên, tinh thần của cô cũng giãn ra. Thế nhưng mà khoảnh khắc anh gắp đậu phộng lên, theo bản năng cô lại hồi hộp, khẩn trương.
Đến khi anh nói để cô hôn lại, cô mới thả lỏng, không nhịn được cười một tiếng, đưa tay đánh anh: "Anh, đáng ghét!"
Hai người cứ như vậy tương tác qua lại, một người thì e thẹn,một người lại thản nhiên như không. Bộ dạng ngọt ngào đáng yêu thế kia, ai mà nói không phải là người yêu thì nên đi khám mắt là vừa.
Nhìn ngón tay anh ở trước mặt mình, cảm nhận được mùi hương nhàn nhạt phát ra từ cổ tay anh, Linh Vận lại căng thẳng không thôi.
Mọi người đang nhìn họ, gương mặt trắng nõn xấu hổ đến ửng đỏ, há miệng nhận lấy hạt đậu phộng từ đũa của anh.
Có chút ngượng ngùng, không biết tiếp theo nên làm gì.
Tất cả bạn học trong phòng đều đang dán mắt vào hai người, Đoạn Tinh Vũ không biết lí do vì sao, mở miệng: "Nếu không thì thôi đi, anh nhìn rất..."
Lời còn chưa dứt, Điền Huỳnh Mỹ liếc đôi mắt sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-cao-met-nam-tam/2292059/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.