Quân Dạ Huyền nghe thấy vậy thì quay sang nhìn Kiều Khanh nhưng cô chỉ mím môi không nói.
Quân Dạ Huyền không ép cô mà quay qua nói với cô y tá trường học.
“Làm phiền cô nấu cho cô ấy một chén nước đường đỏ, một chén sữa ấm, chút nữa tôi sẽ thanh toán sau.”
Nói xong anh quay người đi ra ngoài.
Cô y tá trường học nhìn về phía Kiều Khanh với vẻ hiền lành.
“Cô bé, bạn trai cô bé đối xử với cô tốt thật đấy, dáng vẻ trông rất được.”
Khóe môi nhợt nhạt của Kiều Khanh khẽ giật: “Cô hiểu lầm rồi. Anh ấy không phải bạn trai của em.”
Lúc đầu có lẽ cô không nhận ra nhưng giọng nói và tính cách của anh đặc biệt như vậy có muốn bỏ qua cũng không được.
Cô y tá trường học nghe Kiều Khanh chối như vậy thì nhìn cô với ánh mắt tôi là người từng trải, tôi hiểu hết mà cô không cần phải chối, sau đó cô ta vỗ nhẹ bờ vai Kiều Khanh: “Tôi đi nấu nước đường đỏ đây.”
Lúc Quân Dạ Huyền đi ra khỏi phòng y tế thì đã đến giờ tan trường, trêи đường đi học sinh rất đông.
Anh đi về phía siêu thị trong khuôn viên trường, quả thật một đường này so với minh tinh điện ảnh đi diễn còn làm người ta chăm chú hơn.
Tất cả mọi người nhất là mấy cô nữ sinh đều dừng lại ngoái nhìn theo rồi chụp ảnh. Liên tiếp những tiếng la hét chói tai vang lên.
Mục Cảnh Hành kịp thời chạy đến kín đáo đưa cho anh một cái khẩu trang.
Giọng nói của anh ta toát ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201595/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.