“Đúng đấy ạ!” Những người bên dưới bắt đầu rỉ tai nhau xì xào và lên tiếng bênh vực cho Kiều Khanh đang bị cô giáo mắng oan.
"Con gái mỗi tháng đều có mấy ngày như vậy, không khỏe là chuyện rất đỗi bình thường mà, không phải sao? Cô giáo không hợp tình hợp lý cho lắm.”
Rõ ràng rất nhiều người đã đoán được nguyên nhân khiến Kiều Khanh không được khỏe.
Lương Mẫn cười khẩy một tiếng và ném cuốn sách lên bàn: “Tôi khắt khe sao? Tôi không hợp tình hợp lý à? Sao các em không nói Kiều Khanh mong manh yếu đuối luôn đi?
Tôi cũng là phái nữ, cho dù là khi tới tháng hay là trong giai đoạn sau mổ, đã có lần nào tôi viện cớ để không dạy các em chưa hả?
Hơn nữa tôi còn đang đứng sờ sờ ở đây! Còn Kiều Khanh thì đang ngồi thoải mái trêи ghế. Có thể khó chịu nhiều đến mức như vậy à?
Con gái bây giờ càng lúc càng yếu ớt, ban đầu không đau không ngứa, sau đó thì hết người này đến người khác giả bộ đau đớn dữ dội.
Hôm nay tôi sẽ không cho Kiều Khanh nghỉ tiết của tôi, để xem Kiều Khanh có thể đau đến mức phải đến bệnh viện hay không!”
“Cô!” Lạc Thâm phẫn nộ đập lên mặt bàn một cái: “Rốt cuộc cô có còn đạo đức của người làm giáo viên một chút nào không vậy?”
"Lạc Thâm, để tôi nói cho em biết! Em đừng ỷ gia đình em có tiền rồi có thể khua tay múa chân với tôi! Tôi không chỉ là giáo viên của các em, mà tôi còn là tổ trưởng tổ Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201593/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.