“Cái gì cơ?”
Lạc Thâm quay đầu qua nhìn, ánh mắt ngay lập tức ngây ra.
Chỉ nhìn thấy cuốn sách xuất bản “Bất diệt” mà mọi người tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng không giành được, lại như cây bắp cải rẻ tiền đặt cả một đống trêи bàn của cậu ta.
Nhóm người vây lấy Kiều Niệm nghe thấy liền quay qua nhìn, ngay lập tức hít một hơi dài.
“Giỏi thật đấy.”
“Có phải mắt tôi có vấn đề không thế?”
“Chắc chắc là tôi vẫn chưa tỉnh ngủ đây mà.”
“…”
Kiều Niệm nhìn chồng sách trêи mặt bàn của Lạc Thâm, ánh mắt tràn ngập sự ngờ vực.
Lạc Thâm nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh nhìn chằm chằm đống sách như hổ chết đói chết khát, ngay lập tức dùng cánh tay ôm chặt lấy đống sách.
“Dám cướp thì tôi sẽ cho các cậu ra trò đấy.”
Nói xong dường như cậu ta nhớ tới Kiều Khanh nói gì đó, run rẩy lật mở trang bìa của một cuốn sách.
“Cạch cạch” một tiếng, chiếc kẹo ʍút̼ ở trong miệng của Lạc Thâm rơi xuống đất.
Cậu ta nhéo thật mạnh một cái vào đùi của mình: “Không phải là tôi đang nằm mơ đấy chứ?”
Mà đi kèm với lời nói vừa dứt của cậu ta là tiếng hò hét như đập nồi đập chảo của những người xung quanh.
“Mẹ nó nó nó nó nó. Là bản có chữ ký đấy.”
“Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy chữ ký của Phong Từ đấy. Trước đây đều chỉ nhìn thấy qua màn hình điện thoại.”
“Để tôi sờ thử. Để tôi sờ thử. Để tôi chiêm ngưỡng nó.” Một người không kiềm chế được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201588/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.