Sau khi ra khỏi bệnh viện, Kiều Khanh tùy tiện ăn chút gì đó rồi lập tức quay trở về trường học.
Ai ngờ vừa trở lại chỗ ngồi, cô nhìn thấy một đống sổ tay được bày trêи bàn học của mình.
Cô mở một quyển, đập vào mắt là đủ loại màu sắc của bút ghi nhớ, các mục kiến thức được tóm tắt rõ ràng.
Không thể không nhìn về phía nữ sinh bên cạnh.
Lâm Tích Nhan hơi ngượng ngùng gãi đầu: "Tôi nghe cậu nói phải nghiêm túc học tập thật tốt. Những thứ này, ừm, có lẽ sẽ giúp cậu phần nào, đây là tâm ý của mẹ tôi.”
Kiều Khanh nghe vậy cười xoa đầu cô ấy: “Cảm ơn, thay tôi cảm ơn mẹ cậu nhé.”
Lâm Tích Nhan đỏ mặt: "Không… Không cần phải cảm ơn.”
Kiều Khanh: “…”
Sao lại nói lắp rồi?
Lạc Thâm nghe thấy tiếng động xoay người lại, nhìn chồng sổ ghi chép chất cao như núi ở trước mắt, mở to hai mắt cảm thán nói: "Khanh Khanh, cậu muốn quyết tâm vươn lên thật đấy hả?”
Kiều Khanh xoay bút, ngước mắt lên nhìn về phía cậu ta: "Có vấn đề gì sao? Không phải nói muốn đứng thứ nhất trong kỳ thi sao?”
Cô vừa dứt lời liền thu hút hàng loạt những ánh mắt khác thường từ xung quanh.
Kiều Khanh đã hoàn toàn miễn nhiễm với chuyện này nên dáng vẻ luôn thản nhiên tự cao như cũ.
Lạc Thâm nhịn không được cười ra tiếng: "Khanh Khanh, thật sự không phải tôi đả kϊƈɦ cậu, cậu nói cậu phải nỗ lực cố gắng thi đại học còn thực tế một chút, nhưng đứng thứ nhất kỳ thi thì cậu nên từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201580/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.