Khương Dực tức giận vo tròn mảnh giấy lại, lườm về phía bóng lưng của Kiều Khanh.
Anh ta nghĩ rằng người này chính là khắc tinh của anh ta, luôn có thể khiến cho anh ta tức giận đến mức quên cả sự giáo ɖu͙ƈ của bản thân mình.
Lạc Thâm đang gửi tin nhắn cho anh trai, bảo anh ấy mua thuốc cho mình, thì chợt nghe thấy giọng nói chất vấn: “Sao cậu lại ngồi ở đây thế?”
Chúc An An nhìn thấy Lạc Thâm ngồi cùng bàn với mình, bất giác đỏ ửng mặt.
Ai mà không thích chàng trai đẹp trai nhất trường lại ngầu như thế này cơ chứ?
Lạc Thâm không thèm ngẩng đầu lên, cũng chẳng thèm để tâm trả lời một câu: “Sau này đây sẽ là chỗ ngồi của tôi.”
Gương mặt Chúc An An lại càng ủng đỏ, “Ồ” một tiếng rồi cũng không hỏi nguyên nhân thêm nữa, rón rón rén rén ngồi xuống.
Trong đầu mơ mơ màng màng, cảm thấy như không phải sự thực.
Không lâu sau tiếng chuông vào lớp học vang lên.
Tiết học này là tiết học của thầy Dương Liên Phong giáo viên chủ nhiệm của lớp.
Vì đây là tiết học đặc biệt nên học sinh trong lớp đền bỏ hết bài tập và sách vở không liên quan đến môn học xuống, căng thẳng nhìn về phía cửa lớp.
Quả nhiên không sai, tiếng chuông vào lớp vừa kết thúc, thầy giáo dạy môn ngữ văn với chiều cao một mét năm mươi đúng giờ xuất hiện ở bên ngoài của lớp.
Một tay cầm một cốc nước bằng thép không gỉ, một tay cầm một tờ giống như thành tích học tập.
Dương Liên Phong vừa bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201565/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.