Quân Dạ Huyền nghe thấy thế thì bật cười: “Cậu chủ Phong đã có ý tốt như vậy, nếu tôi lại tính toán chi li chẳng phải sẽ làm người khác chê cười hay sao?”
“Chẳng qua là, sau này cậu chủ Phong nên trông chừng chó của mình cho tốt, dù sao không phải ai cũng rộng lượng giống như tôi đâu.”
Phong Ngân cũng không có ý kiến gì thêm.
“Chú tư của cậu bây giờ càng làm càng lớn, có thể còn có ý định để cậu thay thế chỗ đó, cậu không có ý định trở về Kinh ĐôThủ Đô sao?”
Quân Dạ Huyền đứng dựa vào vách tường: “Tôi có chuẩn bị rồi, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc.”
Phong Ngân không muốn hỏi nhiều nên nói lảng sang chuyện khác: “Nếu cậu ba Quân có ý định ở lại thành phố Lương này thì với tư cách là chủ nhà Kinh Môn sẽ không ngại vì cậu tìm một chỗ đặt chân, còn có thể đảm bảo an toàn cho cậu.”
Quân Dạ Huyền nhíu mày cười phong lưu: “Cậu chủ Phong hình như quan tâm tôi hơi quá rồi thì phải. Không lẽ cậu cũng coi trọng tôi hả? Còn muốn tự mình kiếm một chỗ?”
Phong Ngân bị Quân Dạ Huyền không biết xấu hổ làm cho sợ hãi, khuôn mặt tuấn tú co quắp lại.
“Cậu ba Quân suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi không phải kẻ háo sắc như vậy.”
“Vậy thì tốt.” Quân Dạ Huyền thu lại vẻ cợt nhả: “Trước mắt tôi đã có chỗ đặt chân rồi, sẽ không đến làm phiền cậu chủ Phong đâu.”
Phong Ngân nhịn không được nói: “Nếu cậu cứ nhất định đòi ở lại nhà họ Kiều thì đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201561/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.