Gương mặt Phùng Tinh có vẻ e thẹn, nhưng vì lo nghĩ cho hạnh phúc của con trai mình đành không thể không nói: “Vãn Thanh à, trước kia là do chúng tôi không suy nghĩ thấu đáo nên mới qua loa đính ước hôn sự cho hai đứa trẻ.
Chúng ta đều là những người từng trải, cũng biết rằng chuyện tình cảm là chuyện của hai người, bọn trẻ đã không có ý định đó, nếu như gượng ép ở bên nhau bởi hôn ước mà bố mẹ đã định thì tương lai sẽ không hạnh phúc được đâu, phải không nào?”
Hà Vãn Thanh lạnh lùng hừ, nhìn về phía Khương Dực vẫn luôn im lặng từ đầu đến cuối: “Việc hủy hôn với Khanh Khanh là ý của cậu hay sao?”
So với bố mình là Khương Hoài thì Khương Dực hiển nhiên nho nhã cẩn trọng hơn rất nhiều.
“Dì à, Khanh Khanh là một cô gái rất tốt, nhưng con thực sự không hề có tình cảm với cô ấy, dì bảo Khanh Khanh xuống đây đi, con sẽ nói chuyện rõ ràng với cô ấy.”
Hà Vãn Thanh còn chẳng thèm gượng cười một cái, coi như bà đã hiểu ra rồi, nhà này đã muốn hủy hôn từ trước nhưng vẫn không tìm được lý do, nhân cơ hội lần này Khanh Khanh cứu một người đàn ông về mới không ngồi yên được.
Vào lúc Hà Vãn Thanh đang tức sôi máu thì một giọng nói thích hóng chuyện không chê phiền hà truyền tới: “Ôi trời, có chuyện gì mà nhộn nhịp thế này?”
Lời nói vừa dứt, những người có mặt liền nhìn thấy Tần Vịnh Mai dắt theo Kiều Niệm từ bên ngoài cửa đi vào.
Tần Vịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201538/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.