Lâm Tri Hạ và Giang Du Bạch đã ngồi cùng bàn được một tuần.
Trong tuần này, độ hiểu biết của cả hai người về đối phương tăng lên rất nhiều.
Trong quãng thời gian trước đây, khi Giang Du Bạch còn học tiểu học ở Singapore, không có ai trong lớp có thể so sánh với cậu. Hiện tại cậu trở về Trung Quốc, tình huống không còn giống như trước đây nữa. Vào mỗi buổi sáng, đôi khi cậu còn không muốn thức dậy, cậu cảm giác sợ hãi với việc đến trường.
Không thể để điều này tiếp diễn lâu được!
Để gây dựng lại lòng tự trọng của mình, Giang Du Bạch Trinh thức coi Lâm Tri Hạ là đối thủ cạnh tranh. Cậu cũng đưa ra yêu cầu với Ba mẹ: "Con muốn học vật lý."
Lúc này, cả gia đình cậu đang ăn tối.
Phòng ăn được bao quanh bởi sáu cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn lớn. Ngoài cửa sổ, màn đêm bao la thấm đẫm cả bãi cỏ, đèn chùm trong căn phòng tỏa sáng rực rỡ. Giang Du Bạch cầm ly thủy tinh lên, nước lạnh trong ly lấp lánh dưới ánh đèn sáng trưng.
Giang Du Bạch uống một ngụm nước lạnh rồi nói: "Con muốn học vật lý."
Mẹ Giang đặt đũa xuống, hỏi cậu: "Sao đột nhiên con lại có ý này?"
Mẹ của Giang Du Bạch đã gần ba mươi tuổi. Tuy nhiên vì được bảo dưỡng tốt nên trên mặt của bà không có một nếp nhăn nào, trong trẻo như dòng nước khiến người khác đoán không ra được tuổi thật. Vẻ bề ngoài của bà rất xinh đẹp, giọng điệu cũng tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-thien-tai/2983180/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.