Cửa sổ đóng chặt, bếp lò cháy hừng hực, trong phòng ấm áp, dễ chịu, cả bọn dọn ghế gấp ngồi quanh bếp lửa. Bảo là không đợi nhưng cuối cùng vẫn đợi đến khi đủ mặt mới ăn cơm.
Bên cạnh bếp lò bày một cái bàn thấp, trên bàn là mấy chai bia và thức uống, bắp nướng, khoai lang nướng và hạt dẻ nướng. Trên bếp lò đang đun một nồi lẩu thập cẩm, rau cải và thịt hiếm có ùng ục trong nồi nước lẩu sôi. Mùi thơm lan tỏa khiến người ta thèm thuồng.
Mọi người nâng ly, Hạ Vị Sương lên tiếng trước: “Kính mọi người!”
“Kính mọi người!”
Keng!
Tiếng cụng ly trong trẻo vang lên, cả bọn giơ ly cùng nhau chè chén, ngay cả Mễ Nhạc Nhạc cũng bưng nước trái cây uống thỏa thích.
Hôm nay không nói gì khác ngoài chuyện gió trăng. Gánh nặng ghì trên vai được dỡ xuống, sứ mệnh thuận lợi hoàn thành, cảm giác thả lỏng lâu lắm mới trở lại khiến mọi người ăn uống vô cùng vui vẻ.
Đêm nay không cần nghĩ phải mưu toan người khác thế nào, cũng không cần lo sẽ bị người khác làm hại. Thứ mà mọi người theo đuổi chẳng phải chính là cảm giác an toàn bình đạm mà hạnh phúc như thế này hay sao?
Trịnh Phách Tường kể lại những chuyện li kì mình từng chứng kiến khi vào nam ra bắc, lôi cuốn, hấp dẫn khiến người ta phải trầm trồ lợi hại. Bạch Thiến kể lại những khoảnh khắc nghịch ngợm, đáng yêu của đám mèo cùng với những chuyện ngu ngốc của chúng, khiến mọi người phải đồng thanh hô dễ thương. Hạ Vị Sương ngẫm nghĩ rồi kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997309/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.