Buông bộ đàm, Hạ Vị Sương lại hỏi ba người ra ngoài có thu hoạch gì.
Ngụy Vân Lang nói: “Em mua chiếc xe đạp.”
Hạ Vị Sương: “Khá tốt, chạy trong căn cứ thay cho cuốc bộ cũng tiện.”
Bạch Thiến nói: “Bếp lò thì chốc nữa chủ tiệm sẽ đưa tới. Ai da, không có Cục Than, Tiểu Lộ, lát nữa mượn móng tay của em dùng một chút, cắt cái lỗ cho ống khói.”
Hạ Vị Sương: “Tang Lộ nói chị ấy biết rồi.”
Tang Lộ: “Biết rồi.”
Mễ Nhạc Nhạc nói: “Chị Sương Sương, chị Thiến Thiến, em có cái này tặng hai người!”
“Cái gì vậy ta?” Bạch Thiến tò mò lâu lắm rồi, nghe vậy liền quay đầu hỏi.
Chỉ thấy cô nhóc moi moi trong lớp quần áo, lấy ra hai cái mũ len. Một cái màu đen, một cái màu cam, phía trên được đính hai cái tai mèo, bên dưới còn có dây cột hình chân mèo.
“Chị xem, cái này có giống Cục Than không? Cái này là Xíu Xiu!”
Mễ Nhạc Nhạc đưa Bạch Thiến chiếc mũ tai mèo màu đen tượng trưng cho Cục Than, đưa Hạ Vị Sương chiếc mũ tai mèo màu cam tượng trưng cho Xíu Xiu.
“Cảm ơn Nhạc Nhạc.” Bạch Thiến đội mũ len ấm áp, bế Mễ Nhạc Nhạc lên hôn một cái trên mặt cô nhóc.
Hạ Vị Sương cầm đôi tai mèo trong tay, tuy nhìn không thấy nhưng có thể sờ được. Cô cũng đội mũ lên đầu, tự dưng đúng là có hơi nhớ Cục Than và Xíu Xiu.
Khi vẫn còn là chú mèo con thì Xíu Xiu đã luôn ở bên cạnh Hạ Vị Sương. Nó nhát gan, rất ít khi ra ngoài lang thang. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997284/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.