Ánh trăng lành lạnh ở ngay gần bên. Yêu nghiệt diễm lệ tắm máu cười vui vẻ.
Hạ Vị Sương cảm thấy mình như đang mơ. Hình ảnh trước mắt sao lại lạ thường, huyền ảo đến thế?
Tang Lộ vui vẻ ngẩng đầu, cắn nuốt khối thịt đang từ từ ngọ nguậy kia. Trên khối thịt mọc ra những cái râu như động vật nhuyễn thể, ngẫu nhiên duỗi hướng chung quanh rồi lại co rụt.
Máu me lấm lem nhuộm đỏ làn da tái nhợt của Tang Lộ. Mặt, cằm và cổ không tránh khỏi việc bị vẩy lên một sắc màu đậm. Cảnh tượng này vốn nên khiến người ta cảm thấy ghê tởm, buồn nôn, nhưng chẳng hiểu sao Hạ Vị Sương lại nảy sinh cảm giác khá là vui sướng. Khi nhận ra suy nghĩ vặn vẹo ấy, cô không khỏi cảm thấy kinh khủng với bản thân.
Hạ Vị Sương giơ tay véo mặt. Cô vừa cử động, Tang Lộ cũng đã lập tức chuyển mắt sang.
Tang Lộ liếm cánh môi đỏ dính máu, ngây thơ mà tàn nhẫn. Cô dang đôi cánh tay, bước về phía Hạ Vị Sương, bày ra một vẻ bình thường cực độ trái tự nhiên giữa hiện trường vụ hung án khủng khiếp.
“Đừng tới đây!”
Hạ Vị Sương kêu ngừng, đồng thời áp chế suy nghĩ không nên có của mình nhân lúc nhìn về phía Tang Lộ. Là ở bên cạnh người này lâu quá nên suy nghĩ của bản thân cô cũng lặng lẽ thay đổi ư?
Tang Lộ thế mà lại thông minh. Cô giơ tay, vừa nhìn Hạ Vị Sương vừa liếm máu giữa các kẽ ngón.
“Chị giết hắn rồi.” Hạ Vị Sương cảm thấy hơi loạn, “Vì hắn muốn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997245/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.