Nguyên một con người máu me be bét đột nhiên xuất hiện trước mặt, dù là ai cũng phải giật thót. May mà tố chất tâm lý của Hạ Vị Sương sau khi được Tang Lộ trui rèn biết bao lần giờ đã đạt tiêu chuẩn, thế nên mới nhịn được mà không lãng phí thời gian… Thoạt trông người này bị thương khá nặng, như thể sẽ về chầu ông bà ngay giây tiếp theo. Hạ Vị Sương không kịp hỏi nhiều, vội mở đèn pin kiểm tra thương tích cho người nằm trên ban công, đồng thời cũng sai Tang Lộ đi lấy hòm thuốc.
Đó là một phụ nữ trung niên, nằm bất tỉnh nhân sự trên mặt đất, vẫn còn thở và mạch đập. Đa phần vết máu trên người cô ta chảy ra từ đầu, vai lưng và cánh tay.
Hạ Vị Sương dùng vải cột chặt cánh tay cô ta để cầm máu trước, sau đó đè lên miệng vết thương trên đầu, nói với Tang Lộ: “Đi gọi Ngụy Vân Lang đến.”
Tang Lộ không rời khỏi ban công mà ngồi xổm xuống bên cạnh Hạ Vị Sương, nhìn cô chăm sóc người bị thương như đang tò mò hóng chuyện, chỉ vươn một cái râu sau lưng đi mở cửa phòng Ngụy Vân Lang.
Ngụy Vân Lang bị túm qua cũng sợ đến ngây người:
“Sao vậy? Có người xâm nhập à?!”
“Không phải.” Hạ Vị Sương thoáng nghẹn lời. Nhưng trong thời gian chờ đợi, cô ngẫm nghĩ, cảm thấy không thể đả kích lòng nhiệt tình cứu người của Tang Lộ, thế nên cô nói: “Là Tang Lộ cứu về.”
Cũng không biết đang yên lành, Tang Lộ lại đột nhiên mang một người về là muốn làm gì, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997242/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.