Ngoại ô thành phố A, trong một tiệm thuốc, một anh lính trẻ tuổi mặc đồ tác chiến màu đen, cầm súng ống trong tay đang chặn ngay cửa tiệm, không cho một đôi vợ chồng trung niên ra ngoài.
Ba người đứng đó tranh chấp. Anh lính trẻ rõ là rất bực bội, bởi vì anh ta không muốn xuống tay với một cặp cha mẹ đang phải chịu nỗi đau mất con nhưng lại phải ngăn không cho bọn họ ra ngoài mạo hiểm.
Bên ngoài tiệm thuốc, một cậu trai trẻ vẫn có thể nhìn ra dung mạo khá sạch sẽ đang suy yếu run rẩy. Trên da cậu ta nổi lên những mạch máu màu tím nhạt, rõ là đã nhiễm virus, sắp biến thành xác sống. Cậu ta vươn tay, rồi bất chợt nhào đến cửa tiệm thuốc, kêu lên những tiếng đứt quãng: “Ba, mẹ… cứu con. Con không muốn chết!”
Trong góc tiệm thuốc, có một cụ bà gãy chân và một bé trai khóc rấm rức ngay bên cạnh. Sức khỏe bà cụ không được tốt, không thể khuyên can, cũng không có sức lực để khuyên can. Bà ai thán một tiếng, rồi ôm lấy bé trai, che tai cậu nhóc lại để cậu đừng bị hoảng sợ.
Ngoài cửa, màn kịch kia vẫn còn tiếp diễn. Thấy con trai nhào đến, cảm xúc của đôi vợ chồng trung niên lại càng kích động.
“Cho tôi ra ngoài. Con trai tôi không phải xác sống!”
“Súc sinh, các người đây là đang giết hại mạng người!”
Anh lính trẻ mới nhập ngũ chưa lâu, tính tuổi chắc cũng không kém cậu trai bên ngoài tiệm thuốc là bao. Bị chửi thẳng như thế, anh ta tức đến đỏ mặt: “Tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997199/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.