Xử lí cây nho xong, mọi người ai về phòng nấy, kéo thân thể vừa mệt mỏi vừa hoảng sợ mà chìm vào giấc ngủ.
Hạ Tình Tuyết lại có hơi trằn trọc. Trong bóng đêm, cô mở to mắt, vươn tay vỗ vỗ Kha Tiếu Tiếu nằm bên mép giường.
Chiếc giường này thật ra khá lớn, hai cô gái mảnh khảnh cộng thêm một đứa bé chen nhau nằm cũng vừa. Chỉ là trời nóng quá, không có điều hòa hay quạt máy, trông hết vào gió đêm, chen chúc bên nhau thật sự chịu không nổi. Thế nên Hạ Tình Tuyết ham lạnh chủ động ngủ dưới sàn. Kha Tiếu Tiếu nằm tại mép giường, đề phòng Mễ Nhạc Nhạc lọt xuống. Lúc này, cô ta đang nằm nghiêng, tay buông thõng, vừa bị vỗ đã mở mắt ngay.
Ánh trăng đêm nay khá đẹp, khi quen với bóng tối rồi thậm chí còn cảm thấy hơi sáng quá. Ánh trăng bàng bạc phủ khắp, các cô có thể nhìn rõ vẻ mặt của đối phương.
Hạ Tình Tuyết nói: “Sao mình cứ thấy cậu quái quái.”
Kha Tiếu Tiếu gác tay dưới mặt, thoáng khó hiểu: “Quái chỗ nào?”
Hạ Tình Tuyết không hỏi thì bứt rứt: “Rốt cuộc cậu có ý gì với chị của mình?”
Kha Tiếu Tiếu cau mày: “Suỵt. Nói nhỏ một chút. Nhạc Nhạc còn đang ngủ.”
Hạ Tình Tuyết thấp giọng nói: “Ban ngày cậu xì xầm với chị mình ở đằng sau, thật ra mình có nghe được. Vốn mình không muốn nghĩ nhiều đâu, nhưng mà cậu chán sống thật đấy.”
Hạ Tình Tuyết trợn mắt: “Chị Tang Lộ đáng sợ như thế mà cậu cũng dám xum xoe chị mình trước mặt bả. Rốt cuộc cậu nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997193/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.