Lớp nào dị năng tiêu hao quá độ, lớp nào bị thương mất máu quá nhiều, Hạ Tình Tuyết nằm trong góc phòng, dù là ngày hè oi bức cũng cảm thấy rét run. Trên người cô khoác một chiếc áo khoác chẳng rõ của ai, ba lô kê đầu, bên cạnh là một cô bé không biết tên họ đang ngồi. Tình cảnh này có thể nói là vô cùng thê lương.
Bên ngoài, những âm thanh kì quái chẳng một phút nào ngơi nghỉ. Lửa đang hừng hực thiêu đốt. Cây liễu quái hấp hối, giãy giụa mà quất rễ, phát ra những tiếng chát chát rợn người.
Đầu Hạ Tình Tuyết đau nhói, cẳng chân thì chết lặng, tưởng chừng như có thể ngất đi bất kì lúc nào, song vẫn gắng gượng không muốn nhắm mắt nghỉ ngơi. Cô rất lo lắng cho Hạ Vị Sương. Chị đi ra ngoài lâu vậy rồi sao vẫn chưa trở lại? Không phải đã bỏ trốn theo bà Tang Lộ kia rồi đấy chứ?!
Nghĩ đến Tang Lộ, Hạ Tình Tuyết lại cảm thấy sợ hãi. Khác với Hạ Vị Sương nhìn người qua lăng kính tình yêu, Hạ Tình Tuyết từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên lòng cảnh giác và hoài nghi với người nọ. Khi Tang Lộ xuất hiện với hình thái quái vật, Hạ Tình Tuyết đã hãi hùng không thôi. Cho dù chị ta xuất hiện cứu Hạ Vị Sương, nhưng mà... chị ta như thế thật sự không có vấn đề sao?
Nghĩ kiểu gì cũng thấy vấn đề rất lớn có được không?!?
Hạ Tình Tuyết cho rằng bản chất Tang Lộ thật ra cũng như xác sống, chỉ là vì sao hình thức biểu hiện có phần khác biệt thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997170/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.