Hà Dư siết chặt tay, đi tới bên cạnh Diệp Tầm, ôn nhu hỏi: "Em vừa nãy đang nói chuyện gì với họ vậy?"
"Chỉ tùy tiện nói mấy câu, hỏi em mấy thứ như người ở đâu này đó." Diệp Tầm trả lời, "Có lẽ là em nhìn qua không giống người Trùng Khánh."
Hà Dư cười cười.
Bên kia, Khương Vân gọi nàng, nhờ nàng giúp mình tham khảo một chút, Hà Dư không tiện hỏi lại nữa.
Mấy người mua quần áo xong, đã gần tới 12 giờ, Khương Vân mời các nàng ăn món Trung ở lầu 4.
Trong lúc chờ đồ ăn lên, Khương Vân lướt xem di động, công ty ngày nghỉ cũng không yên, bên bộ phận sản phẩm liên tục gửi cho cô ấy mười mấy tin nhắn, sản phẩm mới có chút vấn đề, bảo cô ấy sáng mai lập tức quay lại công ty xử lý, thật là đau đầu, sợ là lại được bận rộn tới tuần sau.
Đúng như cô ấy nghĩ, thứ tư, sinh nhật Hà Dư, cô ấy tăng ca đến hửng sáng, gần như đến thời gian gửi lời chúc phúc cũng nặn không ra.
Hôm nay, Hà Dư nhận được điện thoại của anh trai, về nhà ăn sinh nhật.
Ăn cơm tối cắt bánh kem, lúc sau Hà mẹ tiễn nàng xuống lầu.
Hai mẹ con cả đoạn đường không nói chuyện, ra cửa, Hà Dư cuối cùng không nhịn được nhỏ giọng nói câu: "Cảm ơn mẹ."
Hà mẹ nhất quán mộc mặt (kiểu mặt thờ ơ trước sau như một, không đổi sắc),liếc nàng một cái: "Lần sau...... Mang bạn gái kia của con cùng đến."
Bà vẫn là chưa thật sự có thể tiếp nhận, trong lời nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-on-nhu/950274/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.