Sau ba hồi càn rỡ thỏa thích qua đi, mặt trời đỏ đã lên tới nơi cao giữa bầu trời, ánh mặt trời chiếu nghiêng xuyên qua kẽ hở bức rèm cửa sổ, vào nhà, chiếu rọi hai đường sáng trưng.
Hà Dư nửa quỳ ngồi ở trên đùi Diệp Tầm, đôi tay đặt ở sau gáy đối phương, hôn môi.
Hôn hồi lâu, Hà Dư chậm rãi lùi ra, nàng nhẹ sờ vành tai Diệp Tầm, khẽ hỏi: "Làm sao vậy, không vui?"
Nàng cũng không quên bạn nhỏ này còn nhớ chuyện tuần trước, tuổi còn nhỏ chính là hàm súc, rõ ràng để ý vô cùng, nhưng lại khăng khăng khó chịu không lên tiếng.
"Không," Diệp Tầm nhỏ giọng nói, rút tay ra, đốt ngón tay trắng nõn thon dài xong cong, "Không có không vui."
Cảm giác trống trải đột ngột làm Hà Dư không khỏi dồn dập mà hít thở sâu, một lúc lâu sau, mới bình phục lại một chút, nàng giơ tay vén lọn tóc tán loạn ra phía sau, lại vuốt ve mặt Diệp Tầm vừa nâng nó lên, vùi đầu hôn người này.
Nàng hôn rất nhẹ, từng chút từng chút không nhanh không chậm, ánh mắt Diệp Tầm dần dần thay đổi, trong con ngươi ấp ủ ý nghĩ nào đó nồng đậm đến không thể hòa tan.
"Đừng nghĩ nhiều......" Hà Dư nói.
......
......
Chầu bữa sáng này cuối cùng kết thúc lạnh ngắt ở trên bàn.
Khi mặt trời đi đến giữa trung tâm bầu trời, hai người mới đồng thời xuống giường, tùy tiện làm hai bát mì ứng phó buổi trưa.
Buổi chiều Diệp Tầm trở lại trường học, Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-on-nhu/2474623/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.