Tống Thiên Hàn lúc này cũng ngạt nhiên, khi nhìn thấy Từ Lệ xong vào phòng mình mà hỏi:
"Mẹ, mẹ vào đây làm gì vậy?"
Trình Khả Nhu cũng rất ngạt nhiên trên tay vẫn đang cầm khăn giấy quay lại nhìn Từ Lệ.
Từ Lệ liền chất vấn hai người họ, "Mẹ vào ngăn cho hai đứa không làm chuyện đáng xấu hổ ở trong nhà chứ làm gì nữa. Mẹ không bao giờ chấp nhận đâu."
Trình Khả Nhu ngây ngô hỏi: "'Con có làm chuyện gì xấu hổ đâu chứ? Con chỉ đang lau cafe mà con làm đồ thôi!"
Từ Lệ lúc này mới nhìn thấy vết cafe trên người của Tống Thiên Hàn mà ấp úng.
"Ờ... ờ... ờ..."
Tống Thiên Hàn lại hỏi mẹ mình, "Rốt cuộc thì mẹ vào đây có chuyện gì không?"
Từ Lệ: "Mẹ chỉ muốn biết là đã khuya như vậy rồi mà Khả Nhu còn ở phòng con làm cái gì thôi."
Tống Thiên Hàn: "Con chỉ nhờ Khả Nhu phụ con làm việc thôi mà mẹ, mẹ có ý kiến gì sao?"
Từ Lệ: "Không có!"
Trình Khả Nhu: "Ố!"
Thấy hai người họ vẫn không tin, Từ Lệ liền chuyển chủ đề, "Con có muốn ăn gì không? Để mẹ làm cho."
Tống Thiên Hàn: "Dạ không muốn, con cảm ơn mẹ."
Từ Lệ: "Ở, vậy hả."
Từ Lệ quay nhìn Á Liêu đứng sau lưng mà mắng.
"Tôi đã nói rồi là Thiên Hàn nó không muốn ăn đêm rồi, là cô cứng đầu, cứ một hai kéo tôi dậy. Còn đứng đó làm
cai gi nua, mau di ve thoi."
Á Liêu tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3704995/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.