Bạch Thiên sau khi vào bên trong, ngồi cách bàn của Trình Hân Thư không xa, ánh mắt vẫn cứ nhìn chầm chầm bóng lưng của Trình Hân Thư. Lý Tuấn và Mã Thành lúc đi ngang bàn của Bạch Thiên còn hằng giọng nhẩm cảnh báo ông ta, đừng có ý đồ với Trình Hân Thư.
Lúc thẩy hai người họ mãi mới vào Trình Hần Thư liền hỏi:
"Hai anh làm cái gì vậy sao giờ mới vô quán, tôi đói dữ lắm rồi đó."
Lý Tuấn hơi chồm người về phía Trình Hân Thư hỏi: "Cô Hân Thư!"
Trình Hân Thư: "Hả?"
Lý Tuấn: "Lúc nảy có một người đàn ông, cứ lén lúc nhìn cô."
Mã Thành: "Anh ta cũng đi theo cô vào trong quán này, không biết có phải biến thái hay không?"
Lý Tuấn hất chỉ về phía sau lưng Trình Hân Thư nói: "Bên kia kìa."
Trình Hân Thư từ từ quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy người đàn ông đó bà liền giật mình. Bạch Thiên cũng ngạt nhiên khi nhìn thấy bà. Vẻ mặt vui mừng vô cùng vui mừng.
"Đúng là Hân Thư rồi!"
Hai người nhìn nhau rồi cùng nhớ đến trước đây. Ở một quán cafe Bạch Thiên đang ôm ấp với một cô gái trẻ, thì đột Trình Hân Thư với vẻ mặt giận dữ đi đến trước mặt hai người họ. Đột nhiên có người nhìn chẩm chầm vào mình cô gái vừa làm nủng vừa hỏi Trình Hân Thư.
"Ai vậy?"
Bạch Thiên nghe vậy cũng quay đầu lại thì giật mình.
"Hả? Hân Thư?"
Trình Hân Thư nhìn Bạch Thiên, nước mắt lưng rưng.
"Hết lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3647324/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.