Tiểu Mỹ cũng quay đầu lại nhìn thấy là bác của mình. Nhưng rất nhanh cô đã lấy lại bình tĩnh cười nói:
"Con đến đây để làm việc chứ làm gì, bác này hỏi ngộ thiệt. Ha ha."
Nói xong cô nhanh chóng kéo tay của bác mình qua một bên.
"Đi thôi bác ơi, đi thôi!"
Trình Hân Thư nhìn Trình Khả Nhu hỏi:
"Nè sao ông ấy lại gọi bằng mày chứ? Cô ấy không phải là chủ ở đây hay sao?"
Trình Khả Nhu lúc này lại nhảy số rất nhanh nói:
"Dạ tại vì... ờ, tại vì bác ấy không được bình thường lắm đó mẹ."
Lý Tuấn: "Hả? Không bình thường?"
Mã Tùng Khang lại bồi thêm vào, "Dạ đúng vậy. Con nghe nói trước đây bác ấy đi khắp nơi chửi mọi người luôn đó."
Lý Tuấn: "Trời ơi tội quá!"
Mã Thành: "Đúng vậy, tội nghiệp thiệt."
Mã Tùng Khang lại nói: "Còn ngày nào bình thường một chút, thì bác ấy cứ liên tục nhảy múa một mình vậy đó."
Mọi người nhìn thấy người đàn ông đó đang đứng múa, lại thêm mấy hành động kỳ lạ thì liền tin lời của Mã Tùng Khang đã nói.
Mã Thành: "Thật là đáng thương mà, cũng nên dẫn anh ấy đi khám bệnh chứ."
Sợ cứ ở đây sẽ bị lộ hết bí mật, Trình Khả Nhu vội kéo tay mẹ mình nói:
"Dạ mẹ ơi, con nghĩ hôm nay mẹ về trước đi. Con có rất nhiều việc phải làm, khi nào con rảnh sẽ gọi cho mẹ sau nha."
Trình Hân Thư: "Ừm, thôi được rồi. Mẹ quên mất con còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3630998/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.