Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau
Tống Thiên Hàn sau khi đến công ty, lúc vừa mới bước vào phòng họp, thì mọi người liền bắn pháo, xịt nước hoa khắp người anh. Tống Thiên Hàn: "Ui ui ui! Làm cái gì vậy?" Mạc Thiên Vũ: "Đến đủ rồi vậy thì sẵn sàng thôi!" Tống Thiên Hàn ngơ ngác không hiểu cái gì cả liền hỏi: "Sẵn sàng cái gì?" Tống Thiên Hàn chợt nhớ ra Mạc Thiên Vũ và mọi người đang nói đến mấy bài nhạc của anh biên soạn từ hôm liền nói: "À! Vậy để tôi đi lấy mấy bài nhạc, tối hôm qua tôi chuẩn bị sẵn!" Tống Thiên Hàn đang định quay người rời đi thì Bạch Thiên kéo anh lại. "Nè! Khoan đã, khoan đã! Bây giờ thì không cần nữa, vì chúng ta phải đi ra ngoài rồi." Tổng Thiên Hàn lại càng khó hiểu hỏi: "Hả đi ra ngoài? Mà đi đâu?" Mạc Thiên Vũ: "Đến buổi thử giọng của các ca sĩ trẻ." Tống Thiên Hàn: "Hả? Buổi thử giọng sao em không biết chuyện này vậy?" Bạch Thiên: "Vì lần này có hơi gấp, tôi cũng vừa mới biết nên mới nhanh chóng chuẩn bị đây nè!" Mạc Thiên Vũ gật đầu nói: "Phải đó!" Tống Thiên Hàn: "Nhưng mà em không biết, nên không có chuẩn bị nhạc để thử giọng." Bạch Thiên: "Ẩy, không có sao đâu cứ cho hát đi, hát không cần nhạc cũng được mà, có đúng không?" Mạc Thiên Vũ: "Đúng vậy!" Tống Thiên Hàn: :Nếu hát mà không cần nhạc thì tôi không cần đi theo có phải không? Sếp!" Bạch Thiên: "Phải đi chứ, đây cũng là việc của công ty mà." Mạc Thiên Vũ: "Phải đó!" Tống Thiên Hàn: "Nếu vậy thì tôi xin phép đi gọi điện thoại một chút nha!" Bạch Thiên xua tay nói: "Được, cậu cứ đi đi!" Mạc Thiên Vũ: "Nhanh lên đó nha." Tống Thiên Hàn: "Ờ, em biết rồi!" Lúc này trên đường lớn Trình Khả Nhu vẫn đang đi lang thang, cô vẫn đang lầm bầm. "Nói là sẽ đến đón người ta trước giờ trưa, mà bây giờ chiều luôn rồi. Chắc lại quên người ta rồi..." Vừa mới nhắc thì điện thoại của cô đã reo lên, cô liền bắt máy, mà cằn nhằn với anh. "Anh Thiên Hàn, anh đang ở đâu vậy? Tôi chờ lâu lắm rồi đó!" Tống Thiên Hàn: "Tôi... tôi... bây giờ tôi có việc đột xuất rồi. Cho nên.... tôi không biết mấy giờ mới xong được. Tôi xin lỗi nha!" Trình Khả Nhu liền phàn nàn, "Biết vậy tôi khỏi chờ anh rồi, nếu để tự tôi đi giờ này chắc cũng mua xong rồi." Tống Thiên Hàn: "Hay như vầy đi được không? Khi nào tôi về tôi ghé mua đồ cho cô?" Trình Khả Nhu: "'Anh biết kích cở của tôi hả?" Tống Thiên Hàn liền trêu chọc cô, "Đương nhiên là phải biết chứ. Hồi sáng, cô nằm nguyên người lên tôi mà." Trình Khả Nhu tức giận mắng anh, "Đồ biến thái!" Tống Thiên Hàn: "Được rồi, được rồi! Đùa với cô thôi, ý của tôi là cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ đoán được thôi mà." Trình Khả Nhu: "Thôi tôi không chờ anh nữa đâu. Tôi tự mình đi đây!" Tống Thiên Hàn: "Khả Nhu à, tôi thực sự xin lỗi nha. Nhưng mà khi nào cô mua thì nhớ gọi cho tôi đó! Tôi đến đón cô." Trình Khả Nhu: "Ừ biết rồi biết rồi! Vậy tôi cúp máy nha!" Sau khi tắt máy Trình Khả Nhu nhìn xung quanh rồi đón một chiếc taxi. "Taxi! Anh chở tôi đến Hàn Lâm nha. Đi nhanh giúp tôi nha." "Được." Còn Tống Thiên Hàn sau khi quay phòng họp thì anh giật mình, dụi dụi mắt. Bởi vì Bạch Thiên và Mạc Thiên Vũ thay vest cực kỳ đẹp, đến chói cả mắt. "Trời! Làm gì mà ăn mặc đẹp trai dữ vậy?" Bạch Thiên: "Trời ơi, có gì đâu mà bất ngờ, bình thường thì hai chúng tôi cũng đã đẹp trai sẵn rồi mà. Ha ha ha." Mạc Thiên Vũ đi đến khoát vai Tống Thiên Hàn, "Được rồi mau đi thôi!" Bạch Thiên: "Đi!" Tổng Thiên Hàn ngơ ngác còn chưa kịp nhận ra điều gì, đã bị hai người bọn họ kéo anh rời đi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88
Chương sau